Thiên Mệnh Chí Tôn


“Á

Tiếng hét thống khổ vang vọng khắp gia tộc Thác Bạt.

Sau khi Thác Bạt Chân gia chủ nhà Thác Bạt nhìn thấy thi thể vỡ vụn của con trai mình.

Thì hôn mê mấy lần, rồi điên cuồng gào thét.

Gia tộc Thác Bạt đã có lịch sử mấy ngàn năm, nền tảng gia tộc rất vững chắc, có vô số cao thủ.

Đến bây giờ đã có thể lộng hành mà không cần kính nể bất kỳ ai.

Nhưng không ngờ, con trai mình lại gặp phải tai họa bất ngờ thế này.

Trong buổi tiệc ở đại sảnh quốc khách, Thác Bạt Chân vuốt ve thi thể con trai mình, cả người ông ta chìm trong sự đau khổ, thù hận, phẫn nộ.

Mọi người thấy thế thì biết điều nhanh chóng lùi lại.

“Ai đã giết con trai ta?”

Cả người Thác Bạt Chân run rẩy hỏi.

“Tộc trưởng đại nhân, chính là Trân Khiêm mà nhà họ Trần chúng tôi luôn tìm kiếm khắp nơi!”

Trần Linh hơi sợ hãi nói. “Trần Khiêm? Trần Khiêm!!!" Vành mắt Thác Bạt Chân đỏ lên, đăng đằng sát khí.

Có một người đàn ông trung niên đang ngồi bên cạnh ông ta.

Với trang phục lộng lẫy.

Thuộc dòng dõi quý tộc vương thất.

“Mong anh Thác Bạt nén bi thương, tôi sẽ lập tức cử một đội quân đi bắt Trần Khiêm, khiến hắn sống không được mà chết cũng không xong, để trả thù cho cháu trai!

Người đàn ông trung niên đó nói.

“Không cần đâu, chắc chắn gia tộc Thác Bạt tôi sẽ ăn thịt, uống máu nói”

Thác Bạt Chân quát lên. Hai giọt nước mắt đỏ tươi chảy xuống mặt ông ta.

“Chỉ dựa vào hai người ngu xuẩn như hai cậu, cũng đòi bắt được Trần Khiêm? Thảo nào, con trai cậu lại chết thảm như thế, hơn nữa tôi nghĩ không cần cậu đi bắt đâu, dựa vào tính cách của Trần Khiêm, cậu ta sẽ tìm tới đây thôi. Ha ha, thằng bé ngốc này, bây giờ cũng giết người đến đỏ mắt rồi, muốn dùng thủ đoạn này để ép tôi ra ngoài đây mà. Cho nên gia tộc Thác Bạt của các cậu cũng khó mà thoát khỏi tay cậu ta, hơn nữa trước mặt cậu ta, các người không khác gì con giun đế, không thể nào kháng cự lại!”

Lúc này, chỉ thấy một ông lão mặc một chiếc áo bào. đen, từ từ đi ra từ trong đại sảnh quốc khách.

“Hả? Tộc trưởng! Tộc... tộc trưởng đại nhân!”

Trần Linh nhìn thấy ông ta thì mồ hôi tuôn ra như mưa, nhanh chóng im như thóc quỳ rạp xuống dập đầu.

Dù là Thác Bạt Chân hay Lương Công vương thế ở Quý Châu, thì sau khi nhìn thấy ông lão đột ngột xuất hiện này, cũng giật mình hoảng hốt, vội vàng bái kiến ông lão.

“Quốc sư đại nhân, tại sao... tại sao lại nói thế?” Thác Bạt Chân đau khổ hỏi.

“Bởi vì trên đời này, ta là một trong những người hiểu rõ cậu ta nhất!”

Ông lão vừa nói vừa chậm rãi kéo áo bào màu đen của mình xuống.

Nếu Trần Khiêm có mặt ở đây, rồi nhìn thấy ông lão này, chắc chắn sẽ cảm thấy rất kinh ngạc.

Trần Điểm Thương.

Nhưng người này không phải là ông nội Trần Điểm Thương mà anh rất kính trọng lúc trước.

Tất nhiên, sự thật chứng minh, ông ta không phải ông nội anh, mà là kẻ đứng phía sau sắp đặt kế hoạch.

Nhất là bây giờ, hai mắt Trần Điểm Thương đỏ như máu, môi thì tím đen rất đáng sợ, trên trán còn có một pháp văn màu đỏ tươi.

Trông giống như nửa người nửa quỷ, rất đáng sợ.

“Ha ha, vì kế hoạch lâu dài của tôi, mà tôi từng có một khoảng thời gian làm ông nội cậu ta, rồi lợi dụng cậu ta, tôi đã làm rất tốt việc ngụy trang của mình, hơn nữa, cũng khiến cho cậu ta ngày càng trưởng thành, cậu †a giống như một cây non do chính tay tôi vun trồng, tôi †ậân mắt chứng kiến cậu ta trưởng thành từng ngày, rồi đâm hoa kết trái, nhưng cuối cùng, trong giây phút tôi sắp hái quả đó xuống, thì lại xảy ra một số biến cố nho nhỏ.”

“Cho nên nói, tôi rất hiểu cậu ta!” Trần Điểm Thương khế cười nói.

“Hả? Chẳng lẽ Trần Khiêm này chính là kết quả của đạo Cửu Sắc Nguyên Anh, là dị tượng từ trên trời rơi xuống, đã thu hút vô số thế lực tìm tòi nghiên cứu hơn hai mươi năm trước sao?”

Thác Bạt Chân vô cùng kinh ngạc.

Lương Công ngồi bên cạnh cũng hít sâu một hơi nói: “Quốc sư từng nói, Cửu Sắc Nguyên Anh này còn được gọi là Cửu Chuyển Nguyên Thần, là luông sức mạnh mạnh mẽ nhất trong thiên hạ, nếu ai có được thì sẽ đạt được vĩnh hằng. Hơn năm mươi năm trước, quốc sư từng cứu một cặp vợ chồng ngư dân, đồng thời còn cho bọn họ không ít tiền, bởi vì Cửu Sắc Nguyên Anh này sắp rơi xuống người con cháu của bọn họ, Trần Khiêm này lợi hại như thế, chẳng lẽ cậu ta chính là người kế thừa?”

“Không sai, Ma La ban cho tôi sức mạnh, để tôi có thể dự đoán trước mọi thứ, rồi độc hưởng nó. Tôi phải sắp xếp một cách cặn kẽ toàn bộ kế hoạch này, nhưng tôi không ngờ, trong quá trình này, lại có người âm thâm giúp đỡ cậu ta, suýt chút nữa đã phá hỏng toàn bộ kế hoạch của tôi.”

Nghĩ đến chuyện này, Trần Điểm Thương không khỏi siết chặt nắm đấm...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn