Thiên Mệnh Chí Tôn


Nhan sắc của cô ấy thật sự rất đẹp.

Khiến cả bọn con trai trong nhóm đều ghé mắt nhìn chằm chằm.

Ánh mắt như sỉ như dại.

Những không lâu sau, có một người kịp nhận ra.

Đó là Tô Vận!

Người đẹp số một Châu Á, ngôi sao quốc tế Tô Vận! Một chàng trai hô lên, giọng nói chứa đầy bất ngờ.

Ôi đệch! Tại sao cô ấy cũng tới nước C vậy? Hơn nữa nửa đêm còn ăn mặc quyến rũ như vậy?

Mấy người đàn ông bắt đầu suy nghĩ lệch lạc. Dù sao thì người đẹp số một Châu Á Tô Vận trong mắt đám đàn ông chính là nữ thần xa vời không thể chạm tới.

Hơn nữa thế lực sau lưng cô ta cũng rất mạnh.

Từ sau khi Tô Vận nổi tiếng, những kẻ giàu có muốn chiếm được cô ta nhiều hơn sao trên trời.

Thế nhưng chưa có bất kì kẻ nào đạt được mong muốn.

Lâm Phi cũng ghé mắt nhìn theo, không thể không nói, người phụ nữ này đích thật sở hữu nhan sắc chim sa cá lặn.

Ngay cả Khương Nhiên Nhiên cũng phải âm thầm ghen ghét.

Tô Vận khá bất ngờ nhìn sang nhóm người này.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta cũng lóe lên sự xấu hổ.

Cô ta cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Ngày hôm nay, cô ta bị người chống lưng cho mình yêu cầu cô ta đến đây hầu hạ một vị Cảnh Vương, từ đó giành được sự yêu thích của người này.

Nếu là kẻ khác thì Tô Vận chắc chắn sẽ không đồng

Nhưng mà, anh ta là Cảnh Vương đó, là người đứng đầu trên thế giới này.

Bậc anh hùng như vậy, thử hỏi có cô gái nào mà không muốn chứ?

Nhưng thật không ngờ nơi đây lại còn có nhiều người như vậy?

Tô Vận cảm thấy vô cùng bất ngờ. Nữ thần Tô Vận, xin chào cô!

Có chàng trai vội vã bật dậy, vô cùng phấn khích chào hỏi với Tô Vận.

Mà Tô Vận chỉ liếc mắt nhìn, sau đó lập tức đưa ánh mắt dán lên người đàn ông thanh lịch đang ngâm mình trong suối nước nóng kia.

Cô ta đã được nhìn ảnh chụp của anh.

Trong lòng cô lập tức tràn ngập hình ảnh của người đàn ông đó, nào còn chỗ đâu quan tâm kẻ bên ngoài nữa!

Cô ta lập tức không để ý xung quanh mà mỉm cười tiến lại phía Trần Khiêm.

Hả?

Thấy Tô Vận không thèm điếm xỉa đếm nhóm bạn của mình.

Tên cầm đầu là Lâm Phi cảm thấy quá mất mặt.

Từ nhỏ đến lớn còn chưa có ai không nể mặt anh ta như vậy đâu!

Này, Tô Vận, cô kiêu ngạo quá nhỉ? Dám không ngó ngàng đến anh em của tôi, không thấy bạn bè tôi chào. cô đấy sao?

Lâm Phi máu nóng lên não, trực tiếp đi lên chặn đường Tô Vận.

Lúc này, Tô Vận đã đi đến bên cạnh Trần Khiêm.

Nhìn thấy người vĩ đại như Trần Khiêm, cô ta thản nhiên quay qua nói với Lâm Phi: "Đêm nay tôi đến đây với anh Trần, không phải thứ gì cũng xứng đáng để Tô Vận tôi chú ý!"

Khốn nạn, con điếm này, mày dám xem thường Lâm Phi tao? Mày có biết bố mày là ai không? Tao mà không bằng anh Trần chó má nào đấy ư?

Bị người khác coi thường như thế.

Lâm Phi tức run cả người.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói.

Đôi mắt của Tô Vận dần dần lạnh lùng: "Cậu chủ Lâm Phi này, tôi có nghe tới tên của cậu, nhưng tôi khuyên cậu, ngày hôm nay, ở chỗ này, cậu hãy bớt làm trò, miễn lại rước họa vào thân!"

Thấy Lâm Phi nói năng lỗ mãng, Tô Vận mới tốt bụng nhắc nhở.

Bây giờ cô ta đã hiểu ra, e rằng những kẻ này hoàn toàn không biết người đàn ông trước mắt là ai cả?

Thế nhưng, Lâm Phi lại không xem lời nhắc nhở của Tô Vận ra gì.

Anh ta gườm gườm nhìn Trần Khiêm vẫn bình tĩnh ngâm mình trong suối nước nóng, còn chưa có cậu ấm nào mà anh ta không dám ra tay đâu.

Đặc biệt là thái độ khác biệt quá rõ ràng của Tô Vận khiến anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nên giận chó đánh mèo lây cả Trần Khiêm.

Cô coi trọng anh ta mà khinh khi tôi đúng chứ? Được lắm, cậu đây sẽ lập tức khiến cô phải hối hận, để xem ai mới là cậu ấm thật sự.

Lâm Phi lập tức cầm một ly rượu đỏ để gần đó.

Anh ta liếc xéo Trần Khiêm, tay cầm ly rượu lạnh lùng rót nó vào trong ao tắm của Trần Khiêm.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn