Thiên Mệnh Chí Tôn


“Ha, Tiểu Mi đúng là càng ngày càng biết ăn nói đấy!”

Ngô Cường lắc läc chiếc đồng hồ trên tay, cười nói.

Bỗng nhiên ánh mắt khẽ chuyển động. cuối cùng rơi trên người Lâm Y Y xinh đẹp như tiên nữ.

“Để cháu đoán xem, người này chắc là cháu gái của dì Lâm từ Kim Lăng đến, người đẹp Lâm Y Y phải không?”

Thật ra Ngô Cường đã thấy Lâm Y Y từ lâu ở đại học Giang Nam rồi, mà Lâm Y Y còn là một người vô cùng xinh đẹp, sao có thể không thấy được chứ.

Nói thể nào nhỉ, chỉ một cái liếc mắt, một cái liếc mắt đơn thuần thôi thì Ngô Cường đã phát hiện mình yêu cô gái này mất rồi.

Xinh đẹp quá, đẹp đến mức khiến tim người ta loạn nhịp!

Cho nên nghe nói hôm nay gặp mặt, còn được cô Lâm cố ý tác hợp, Ngô Cường thật sự rất vui. Nhưng sau đó lại bảo không gặp nữa.

Ngô Cường nhạy bén gặng hỏi là đã xảy ra chuyện gì, càng không để anh ta đến thì anh ta càng nhất định phải đến!

“Ừ, chào anh!”

Lâm Y Y lịch sự chào một tiếng, nhưng chào xong thì lập tức đến đứng bên cạnh Trần Khiêm.

Chẳng lẽ mình không có lực hấp dẫn đến vậy à? Trong lòng Ngô Cường ảm đạm.

Sau đó ánh mắt lại dời đến Trần Khiêm.

“Cậu chính là bạn trai của người đẹp Y Y à?” Ngô Cường cười, làm cho người ta có cảm giác anh ta rất hào phòng, rất lão luyện.

“Chính là tôi!”

“Nói vậy thì cậu cũng là sinh viên trường đại học Giang Nam? Nhưng mà tôi chưa từng gặp cậu đấy!”

Khóe môi Ngô Cường luôn mang theo ý cười, nhưng lại là kiểu cười khiến người ta khó chịu.

“Tôi không học ở đại học Giang Nam, tôi học ở đại học. Kim Lăng!”

Nhưng mà bây giờ Trần Khiêm đã tập quen rồi từ lâu rồi, cho dù người đối diện có làm cách nào để thể hiện khí chất của họ thì Trần Khiêm cũng có thể mặt không đổi sắc, tác phong bình tĩnh.

“Đại học Kim Lăng à, cũng được đấy nhỉ, à mà người anh em này, nhà cậu làm gì vậy? Sao có thể theo đuổi được. người đẹp Y Y thế?”

“Anh Ngô Cường, để em nói cho anh, anh ta là người dưới quê, nhà mở một quầy hàng nhỏ trong thị trấn! Anh

nhìn quần áo anh ta mặc mà còn không rõ nữa à?”

Tô Mi giành trả lời.

Cái gọi là mức độ cao nhất của việc xem thường mộ người là thế nào? Chính là rõ ràng người ta đứng trước mặt bạn, nhưng bạn lại xem anh ta như chẳng hề tồn tại.

Kiểu lời nói đâm thẳng vào tim thế này, đã là người bình thường thì sẽ không nói ra trước mặt người ta.

Nhưng hiện tại Tô Mi lại nói không hề né tránh, nghĩ cũng biết cô ta khinh thường Trần Khiêm tới mức nào.

“À à, hóa ra là người dưới quê, có thể học ở Kim Lăng quả thực cũng không dễ dàng gì, phải rồi người anh em, nếu ở đại học Kim Lăng có gì khó khăn thì có thể nói với tôi, ba tôi quen với hiệu trưởng trường các cậu đấy, có việc gì chỉ cần một câu là giải quyết được ấy mà! Nếu cậu muốn xin học bổng cũng có thể tìm tôi, haha, đừng nghĩ tôi ở đại học Giang Nam thì không được, đều có quan hệ cả đấy! Mà này, trước đây cậu đã xin học bổng bao giờ chưa?”

Ngô Cường thấy Tô Mi xem nhẹ anh như vậy, trong lòng cũng đã khinh anh rồi, vì vậy nói ra những lời này cũng chẳng có bao nhiêu ý tốt.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn