Thiên Mệnh Chí Tôn


“Trần Khiêm, cậu cũng biết đến hả? Lúc ăn cơm thì tới còn buổi trưa, cả lớp chúng ta ghi hình cho tiết mục của Hàn Tư Dư, lúc đó cậu đang làm gì? Ha ha, đúng là tính hèn mọn của cậu chưa bao giờ thay đổi hết!”

Một sinh viên nữ rất thân với Hàn Tư Dư măng chửi thậm tệ.

Cũng có rất nhiều nữ sinh bắt đầu thay đổi cái nhìn về Trần Khiêm, lập tức nhìn sang phía Trần Khiêm, cười nhạt.

Nói thế nào đây nhỉ.

Khoảng thời gian trước, Trần Khiêm bỗng trở nên giàu có, rất giàu.

Đã thu hút sự chú ý và ái mộ của rất nhiều cô gái.

Cảm thấy nếu mình có thể ở bên cạnh anh thì tốt biết bao, sẽ được mua túi xách, đặc biệt là Trần Khiêm không hề xấu, rất thư sinh.

Nhưng bây giờ Hàn Tư Dư đã từ một con gà nhỏ biến thành phượng hoàng.

Bắt đầu trở thành người nổi tiếng hút tiền tài.

Việc này gần như là một liều thuốc trợ tim cho tất cả nữ sinh trong lớp, làm mọi người cảm thấy rằng, con gái thì sao? Nếu con gái chịu cố gắng, tìm đúng phương hướng cũng có thể trở nên giàu có, muốn nổi tiếng thì nổi tiếng, muốn có tiền thì có tiền.

Cho nên bây giờ tất cả các sinh viên nữ trong lớp đều nảy ra một suy nghĩ, đó là chỉ băng thử livestream trên ứng dụng xem, có thể ký hợp đồng thì càng tốt!

“Thôi, đưa cậu ta theo đi, thêm một người cũng đâu nhiều mà bớt một người chẳng giảm được bao nhiêu!”

Hàn Tư Dư đẩy kính mắt của mình, lúc trước, khi nói chuyện những lời khinh miệt này ít nhất Hàn Tư Dư sẽ liếc. nhìn Trần Khiêm, bây giờ thì, đến nhìn cô ta cũng chẳng muốn.

Đúng lúc này, Mạnh Thái Như và mười chiếc Audi cũng đến rồi.

Mười chiếc Audi xếp thẳng hàng, đúng là hoành tráng. Rất nhiều sinh viên hâm mộ nhìn sang.

Ngay cả chủ xe Audi cũng lấy di động ra chụp hình Hàn Tư Dư.

“Cô ơi, cô và em đi chung một chiếc, các bạn ơi, mọi người lên xe đi!”

Hàn Tư Dư rất quan tâm đến hình tượng, nói. Mọi người lục đục lên xe. Nhóm Dương Huy cũng lên theo.

Trần Khiêm vừa nhìn, thấy chiếc Audi cuối cùng không có ai nên chuẩn bị mở cửa ghế phụ ra.

“Dừng tay, Trần Khiêm cậu làm gì đó?”

Đăng xa, giọng nói lạnh lùng của Hàn Tư Dư vang lên.

“Tôi lên xel”

Trần Khiêm nói.

“Ha ha, chiếc xe đó không chở sinh viên, chốc nữa anh ta sẽ đến đón vài chị em thân thiết trong hội livestream của tôi, cậu ngồi chỗ khác đi!” thăng nghèo này cũng phiền phức như vậy?

Hàn Tư Dư bực mình, tại sao lúc nào “Hết chỗ rồi, nhưng tôi thấy ghế phụ trên chiếc xe cậu ngồi vẫn còn trống, tôi ngồi đấy nhé!” Trần Khiêm lại hỏi, dù sao cũng đâu thể để mình đi bộ.

“Phụt, Trần Khiêm, cậu muốn gì? Cậu muốn đi chung xe với tôi à?”

Hàn Tư Dư thật sự rất muốn vả Trần Khiêm vài cái, giờ cô ta cao quý như vậy, sao lại đi chung với loại người nghèo hèn như Trần Khiêm được?

“Tư Dư, sao vậy? Sao chưa đi nữa?”

Lúc này, Mạnh Thái Như cũng bước xuống xe.”

“Hừ, tại Trần Khiêm đấy cô, lần này em không tính cậu ta vào nên gọi mười chiếc, bây giờ em phải dành một chiếc để đi đón chị em của em, cậu ta không có chỗ ngồi!”

Hàn Tư Dư lạnh lùng nói.

Mạnh Thái Như bực mình nhìn Trần Khiêm, đúng là thừa thãi!

Sau đó nói một cách khó chịu: “Trần Khiêm, chỉ bằng thế này, cậu tự gọi xe đi nhé, cùng lắm tôi sẽ trả tiền xe cho cậu, được rồi được rồi Tư Dư, chúng ta đi nhanh đi!”

Mạnh Thái Như hét lên giục Hàn Tư Dư đi.

Tại sao phải hét lên giục Hàn Tư Dư đi?

Bởi vì Mạnh Thái Như mới vừa nhớ đến đề tài nói chuyện với người kia nên háo hức muốn đi tán gẫu.

Trần Khiêm không để nhóm Dương Huy đi theo mình, anh nói mình tự đi được, lấy sạc dự phòng của Dương Huy theo.

Đoàn xe mới vừa đi.

Trân Khiêm bật điện thoại lên.

Vừa vào Wechat, đây là nick Wechat mới của anh.

Bên trên đầy ắp những tin nhắn Hàn Tư Dư gửi cho anh. Bên trong có vài bức ảnh của Hàn Tư Dư.

“Anh Bình Phàm, Tư Dư gửi cho anh tấm hình đẹp nhất của Tư Dư nha?”


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn