Thiên Mệnh Chí Tôn


Nên hành vi rất mang tính mục đích.

Nói thật, nếu là trước kia, Trần Khiêm gặp cô gái xinh đẹp như Giang Vi Vi, hơn nữa cứ ức hiếp mình mãi, bây giờ thì lại quấn mình như một con chó.

Chắc chắn sẽ có cảm giác thành công.

Nhưng bây giờ, Trần Khiêm lại có cảm giác kinh hãi hoảng sợ, da đầu tê rần, nổi hết da gà.

Vội vã chạy đi.

“Trần Khiêm, cậu đứng lại cho tới”

Giang Vi Vi sốt ruột nhảy lên.

Nhưng khi Trần Khiêm đi rồi, cô ta lại cười.

Ha ha, cứ ngỡ lúc Trần Khiêm nhìn thấy mình sẽ rất chán ghét mình, hơn nữa còn đánh lên miệng mình nhưng không ngờ, có vẻ như Trần Khiêm hơi sợ mình, cũng hoàn toàn không hề ghét.

Vậy có phải là, mình vẫn còn cơ hội hay không.

Vừa nghĩ, Giang Vi Vi vừa khoanh tay nghiêng đầu nhìn về phía ghế phụ của Lamborghini.

“Cuối cùng sẽ có một ngày, Giang Vi Vi mình sẽ đường đường chính chính ngồi lên chỗ kia, để Trần Khiêm chở mình đi khắp trường hóng gió!”

Lại nói đến Trần Khiêm đã chạy về phòng học.

Đã thấy chưa, đây là nguyên nhân tại sao lúc trước Trần Khiêm không muốn trực tiếp công khai thân phận.

Tuyệt đối không phải là tự ảo tưởng mà là Trần Khiêm biết, những cô gái yêu tiền như Giang Vi Vi và Dương Hạ sẽ xông lên như ong vỡ tổ.

Phá rối cuộc sống của mình.

Mặc kệ sau này sẽ thế nào, bây giờ Trần Khiêm chỉ muốn hoàn thành việc học của mình.

Về đến lớp học. Trần Khiêm thấy các bạn đang thảo luận sôi nổi. Sau khi nghe xong.

Phần lớn là đang nói về cậu Triệu mới vừa chuyển trường đến.

Nói cậu Triệu tài giỏi đến mức nào, sau khi đến, có bao nhiêu cô gái đã tỏ tình với anh ta.

Tóm lại là rất náo nhiệt.

“Lão Trần, đến đây, ngồi xuống nghe chuyện của cậu Triệu đi! Đợi lát nữa lại tính đến chuyện cậu chưa kể cho anh

em nghe chuyện cậu và Triệu Nhất Phàm thành đôi rồi nhé!”

Dương Huy vẫy tay với Trần Khiêm.

Sau đó nói: “Lão Trần, tối qua cậu xin nghỉ, không tham gia đại hội toàn trường chào đón cậu Triệu, đúng là tiếc thật đói"

“Hả, tổ chức đại hội chào đón cậu ta luôn à? Trường có thể làm như thế hả?”

Lý Duệ chen vào nói: “Tên của đại hội không phải là đại hội chào đón mà vì cậu Triệu này cừ thật đó, ba của cậu ta đầu tư năm mươi triệu cho trường mình nên làm lễ chúc mừng. Nói trắng ra không phải là đại hội chào đón cậu Triệu hay sao! Ha hai”

Lời nói của Lý Duệ ẩn chứa sự ghen tị.

“Ây, buồn cười nhất là giáo viên hướng dẫn Mạnh Thái Như của lớp ta. Bởi vì cô ta là giảng viên đẹp nhất trong tất cả các giảng viên nên để cho cô ta tiếp khách, cô ta còn dám liếc mắt đưa tình với cậu Triệu, đúng là hài thật!”

Dương Huy cười nói.

*Ừ..” Trần Khiêm chỉ lắc đầu cười gượng.

Thầm nói bây giờ mọi người mới phát hiện, từ lâu anh đã biết Mạnh Thái Như là người thế nào.

Còn gửi những bức ảnh đó cho anh xem.

Trần Khiêm vừa nghĩ, vừa lén lên Wechat. Bởi vì hôm ấy bực mình nên chưa nhìn kỹ, bây giờ nghe bạn cùng lớp nói, đã khơi gợi lên dục vọng của anh.

Sau đó bắt đầu từ hôm ấy, hầu như đêm nào Mạnh Thái Như cũng gửi những bức ảnh quyến rũ thế này cho anh xem, tất cả đều lộ mặt.

Làm Trần Khiêm nhìn mà sục sôi.

Chỉ trả lời một chữ: Dâm đãng!

Không ngờ Mạnh Thái Như trả lời ngay.

“Ai dâm đãng? Hừ, dù dâm đãng cũng chỉ cho mình em xem mà, những người khác tôi chỉ gặp dịp thì chơi thôi. Hừ, có phải tối qua trong đại hội, em thấy tôi và cậu Triệu thân mật nên mới ghen tị không? Nếu ghen thì em cứ nói ra đi, tuyệt đối tôi sẽ không nhìn cậu ta nữa đâu!”

“Không ghen!”

“Hừ, tôi không tin đâu nhé, cậu bạn Bình Phàm, nếu em đồng ý để tôi được gặp em, sau này tôi sẽ tự thẩm cho em xem, được không?”

“Vậy sau này hãng nói!”

“Ghét quá đi! Được rồi, tôi lên lớp trước đây!”

Trần Khiêm đang tán gẫu với cô ta, có hơi ác ý, Mạnh Thái Như càng như vậy, cảm giác được trả thù trong lòng anh càng mạnh mã.

Bỗng nhiên lúc này, cửa phòng học bị đẩy ra.

“Vào lớp rồi, ồn gì mà ồn!”

Nghe một tiếng quá chói tai vang lên.

Sau đó, Mạnh Thái Như vừa cầm di động vừa bước vào. với gương mặt lạnh lão.

Cô ta lạnh lùng nhìn quanh lớp một vòng.

Cuối cùng, nhìn về phía Trần Khiêm: “Trần Khiêm, cậu ra đây cho tôi!"


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn