Thiên Mệnh Chí Tôn


"Ai ya, thăng nhóc này xốc nổi quá, đây là đâu chứ? Bếp Gia Viên trên phố thương mại, là địa bàn của Trịnh Duyệt, thằng ngu này lại ở trên đất của Trịnh Duyệt đánh em nuôi của chị ta, thật là chán sống rồi!"

"Đệch mẹ, đã sớm nghe nói Trịnh Duyệt là chị đại của phố thương mại Kim Lăng, nghe đâu ngay cả Giám đốc Triệu mới tới cũng không dám hô to gọi nhỏ với chị ta, không biết lai lịch của Trịnh Duyệt ra sao?"

"Đệch, mày chưa biết hả, Trịnh Duyệt này có quan hệ thân thiết với cậu Trần thần bí của Kim Lăng đó, có người đồn Trịnh Duyệt là người phụ nữ của cậu Trần. Ngay cả Giám đốc Triệu cũng phải nể mặt chị ta mấy phần!"

"Con mẹ nó chứ, có quyền thế như vậy, thế thì thăng nhóc. này ngày hôm nay tất bỏ lại một đôi chân ở đây rồi!"

Các vị khách đứng một bên xem trò lúc này đều lo lắng mà nói.

Đương nhiên đa phần là mấy kẻ chỉ lo hóng hớt không ngại to chuyện.

"Lý Duệ, Trần Khiêm, hai cậu mau chạy đi, cùng läm thì tôi ở lại đây để bọn họ muốn xử thế nào thì xử, hai cậu không trêu vào họ được đâu, đi nhanh lên đi!"

Tân Phỉ nghe thấy lời bàn tán ồn ào từ xung quanh sắp bị dọa đến khóc rồi.

"Không! Lão Trần Dương Huy, cậu dẫn mấy người Tân Phỉ đi trước, một mình tôi sẽ chịu trách nhiệm!" Lúc này Lý Duệ nhiệt huyết trùng trùng, ôm lấy quyết tâm kéo theo bọn người kia chết chùm cho xong.

"Ngày hôm nay không ai được đi hết!"

Bỗng nhiên lúc này, một giọng nữ lớn tiếng cất lên.

Một người phụ nữ chậm rãi từ trên tầng bước xuống. Chính là quản lí của Bếp Gia Viên Trịnh Duyệt. "Chị Duyệt, có kẻ ra tay đánh em trai của eml"

Tô Kiệt nhanh chân bước tới đón tiếp, giọng điệu xun xoe lấy lòng mà nói.

Trịnh Duyệt hướng mắt sang nhóm người gây sự.

Khi thấy Trần Khiêm hai tay cắm vào túi quần, sắc mặt không mặn không nhạt, thân thể yêu kiều của Trịnh Duyệt không khỏi run rẩy.

Chuyện Trần Khiêm đặt chỗ ở Bếp Gia Viên ngày hôm nay, tất nhiên đã dặn trước chị ta phải bố trí ra làm sao, còn dặn chị ta phối hợp diễn một vở kịch để Lý Duệ giả làm cậu ấm nhà giàu gì đó.

Đây cũng là lí do mà Trịnh Duyệt luôn ở phía trên tầng, chị ta còn bận sắp xếp phòng riêng cho thỏa đáng.

Nghe được tin có người đánh nhau mới đi xuống, không ngờ người đó chính là cậu Trần.

"Cậu Tr..." Trịnh Duyệt vui mừng gọi.

Mà chưa kịp nói hết lời đã nhận được ánh mắt cảnh cáo của Trần Khiêm.

"À à, cậu là cậu Lý có phải không? Hóa ra là cậu Lý đến rồi"

Trịnh Duyệt nở một nụ cười cứng nhắc nhìn Lý Duệ. Lý Duệ tay chân luống cuống, đây là chuyện gì vậy? Không phải mình sắp bị chị đại Trịnh Duyệt tẩn cho một trận sao?

Trần Khiêm bước đến bên cạnh Lý Duệ, nhắc Lý Duệ bình tĩnh một chút, anh ấy chính là cậu Lý.

Lý Duệ đương nhiên tin tưởng Trần Khiêm sẽ không hãm hại chính mình.

Anh liều mình gật gật đầu: "Chính là tôi!"

"Ôi chao, cậu Lý muốn đến sao không đánh tiếng trước với tôi vậy, để tôi đích thân ra ngoài đón cậu, cậu Lý, có kẻ nào mắt mù mà xúc phạm đến cậu sao?"

Trịnh Duyệt vừa nói, đôi mắt cũng lạnh lẽo nhìn sang bên phía Tô Kiệt và Lâm Kiều.

Tô Kiệt trợn to hai mắt đứng chết trân ở đó.

Về phần Lâm Kiều, cô ta vẫn chắc chản, Lý Duệ là một tên mạt hạng, cậu Lý shit gì.

Cho dù hiện giờ có là cậu Lý gì đó, khẳng định cũng là do Trịnh Duyệt giúp anh ta. Bởi vì Lâm Kiều đã quen biết Trịnh Duyệt từ rất lâu trước đây, cô ta còn biết Trần Khiêm lúc trước là tên trai bao được Trịnh Duyệt nuôi.

Cũng bởi vì cô ta và Trịnh Duyệt trong quá khứ có chút hiềm khích, vốn hôm nay còn muốn thông qua con đường Tô Kiệt này mà hóa giải khúc mắc khi trước, kết quả Trịnh Duyệt lại rõ rành rành thiên vị phía Trần Khiêm.

Nhưng Trần Khiêm có bạn gái rồi cơ mà? Làm sao còn là tình nhân của Trịnh Duyệt cho được?

Không đúng, chẳng lẽ chuyện Trần Khiêm có bạn gái, Trịnh Duyệt đến giờ vẫn không hay biết gì?

Xem tình hình đã đi về một phương hướng hoàn toàn trái ngược với lúc trước, mắt Lâm Kiều đột nhiên lóe lên một tia toan tính.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn