Thiên Mệnh Chí Tôn


Khí thế trang nghiêm.

Có hai người vô cùng nhanh nhẹn từ trong bóng tối chạy qua, lưu loát xoay người đè Từ Đại Nguyên xuống đất.

“Không được nhúc nhích!” “Bịch bịch bịch!”

Mấy chục người vệ sĩ, kể cả người của Từ Đại Nguyên, rất nhanh đã bị khống chế.

Có người muốn đánh trả lại, bị những người vệ sĩ này bẻ tay run rẩy co người xuống đất.

Khung cảnh lập tức đảo ngược. “Đừng có làm loạn, các người biết tôi là ai không? Tôi là Từ Đại Nguyên! Em họ của Từ Hải Sơn ở tập đoàn Hải Sơn,

các người đừng có mà lộn xôn!”

Từ Đại Nguyên chỉ cảm giác được sức lực của vệ sĩ không phải tầm thường.

Lúc này mới vội vàng xin tha.

“Hừ, may là tôi đến sớm một bước, nếu không thì không chỉ có Từ Đại Nguyên ông chết đâu mà ngay cả tôi cũng bị ông hại chết đấy!”

Lúc này Lý Chấn Quốc mới chạy qua.

Đạp thật mạnh lên mặt Từ Đại Nguyên.

Chảy cả máu tươi!

Lý Chấn Quốc nghe nói cậu Trần xảy ra chuyện lập tức gạt hết mọi công việc, dẫn người đi tìm hiểu tình hình.

Đương nhiên là đi thăm dò tình hình trước, sau đó mới nghe nói có người đuổi đánh cậu Trần.

Cho nên Lý Chấn Quốc lập tức tăng tốc, không ngờ suýt chút nữa đã đến muộn rồi!

Nếu cây gậy này mà đánh xuống.

Chưa nói đến cậu Trần thế nào.

Chứ tên Từ Đại Nguyên này, thậm chí là cả nhà họ Từ, bao gồm cả Lý Chấn Quốc ông cũng không thể sống được, bởi vì ở đất Hoa Hạ này rất ít người biết được sức mạnh của nhà họ Trần, và Lý Chấn Quốc là một trong số rất ít đó.

Cho nên nói không sợ thì là nói dối.

“Cậu Trần, cậu không sao chứ!”

Sau khi đánh Từ Đại Nguyên xong, Lý Chấn Quốc lập tức cẩn thận đỡ Trần Khiêm dậy.

“Cái gì! Giám đốc Lý, cậu ta là cậu Trần? Cậu Trần ở Kim Lăng?”

Từ Đại Nguyên hoàn toàn hoảng loạn. Thậm chí là chết lặng.

Lý Chấn Quốc đến đã rất bất ngờ rồi, nhưng Trần Khiêm lại còn là cậu Trần!

“Ôi! Đây đều là người một nhà không nhận... binh”

Từ Đại Nguyên còn chưa nói xong, Lý Chấn Quốc đã nhặt cây gậy dưới đất lên, đập thẳng vào đầu ông ta.

Từ Đại Nguyên bị đánh trợn trắng cả mắt.

“Tổng giám đốc Lý... Đừng mà, tốt xấu gì tôi cũng là em họ của Từ Hải Sơn, ông nể mặt anh ấy, tha cho tôi...”

“Tha cho ông? Đâu có đơn giản vậy!”

Lúc này, lại một chiếc xe sang nữa gầm rú chạy đến, lần này lại nhiều người đến hơn, cả một con phố bị chặn kín.

Là Triệu Tử Hưng dẫn người đến.

“Trời ơi! Trần Lâm Thi Hàm, hai người có thể chạy nhanh chút không, trường tiểu học Hi Vọng bên kia xảy ra chuyện lớn rồi, mẹ kiếp, sáu bảy chục chiếc xe sang, chặn kín cả con phố luôn rồi!"

Lúc này, trên đường có rất nhiều người chạy về phía trường tiểu học Hi Vọng, đều là những người nghe được tin nên chạy đến xem náo nhiệt đây mà.

Đây là cảnh tượng lớn chưa từng thấy, sáu bảy chục chiếc Rolls - Royce Phantom chặn kín con đường, đúng là mẹ kiếp. thật!

Đương nhiên là nhóm Đinh Hạo càng tò mò rồi.

Tất cả đều chạy về phía trước.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy chứ?”

“Không biết, nghe nói có một tên nhóc bị đánh, sau đó cả Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng của Kim Lăng cũng đến, còn có rất nhiều lãnh đạo của hội thương mại, thậm chí cả người đứng đầu của Kim Lăng, ai cũng đến cả rồi, chỉ riêng vệ sĩ thôi đã hơn một trăm người rồi!”

Phấn khích hét lên như có chuyện tốt.

*Ôi trời!” Lý Thi Hàm và Trần Lâm lại càng thêm phấn khích, mọi người đều chạy về phía đó...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn