Thiên Mệnh Chí Tôn


Vì vậy Trần Khiêm đi vào nói một tiếng với Mã Hân Nhiên rằng mình có ít việc phải đi ngay.

“Trần Khiêm này, bận rộn nhỉ!” Mã Hiểu Vân mỉa một câu.

Mã Hiểu Vân tôi mời cậu ăn cơm là nể mặt cậu rồi, ha ha, vậy mà dám có việc bận phải đi!

“Cậu ta ấy à, chắc là không ở đây nổi nữa, đúng rồi anh Mạnh Bân, anh nói đi, anh chàng đẹp trai với mái tóc trăng đó có chức vụ gì vậy?” Đỗ Vũ nói.

“Ha ha, nói thật lòng, thật ra tôi rất tò mò về đề tài tán gẫu của mọi người, cô nói gì mà Maybach, anh chàng đẹp. trai tóc trắng lạnh lùng, sao đội cảnh sát của chúng tôi lại có người như vậy được?”

Bây giờ Mạnh Bân mới xấu hổ nói.

Trên thực tế, ban nãy anh ta cũng nghe thấy một vài chỉ tiết sai sai, đêm qua à, đúng là đội cảnh sát có hành động lớn.

Nghe nói là có lãnh đạo liên quan đến điều tra.

Tình hình nội bộ rất căng.

Lúc đó, Mạnh Bân vừa nhận được cuộc gọi của Mã Hiểu Vân, nói em gái mình bị bắt cóc, tổng cộng có bốn cô gái gì đó

Mạnh Bân vừa nghe, chẳng phải đây là vụ án lớn lần này sao?

Cho nên Mạnh Bân nói cảnh sát đã lên đường rồi.

Mà chờ đến khi mình đi theo đại đội thì tất cả những bọn bắt cóc đã ngoan ngoãn chịu trói, con tin đã được giải cứu từ lâu rồi.

Thậm chí tình hình thế nào, không phải chuyện mà người cấp thấp như anh ta có quyền được biết.

Cho nên bữa cơm này rất kỳ lạ.

Nếu không tại sao lúc trước Mạnh Bân lại lắc đầu cười gượng chứ.

Cho đến bây giờ, anh ta đã hiểu, thì ra có đến hai nhóm người đi cứu.

Mình chỉ việc đi thu dọn.

“Hả? Không phải đội cảnh sát của anh? Em cũng nghĩ thế, cũng đâu thể lái chiếc xe xa xỉ như Maybach được!” Đỗ Vũ buồn bực ngay.

“Đội trưởng Mạnh, thế không phải mọi người đến cứu chúng tôi à?” Mạnh Thái Như cũng ngạc nhiên nói, tại sao một chuyện nhỏ như vậy mà lại phiền phức đến thế!

“Nói đúng ra là không, bởi vì lúc chúng tôi đến hiện trường, mọi người đã được cứu!” Mạnh Bân cười giải thích.

Không nói chỉ tiết, chỉ nhắc đến một vài chỉ tiết lúc đó.

Những việc này, anh ta không dám mạo hiểm giành công.

“Hả? Ồn ào suốt nửa ngày, vậy là có người cố ý đến cứu chúng tôi hả? Là ai vậy?” Bốn cô gái lại kinh ngạc.

Mà lúc này, điện thoại của Hàn Tư Dư vang lên.

“Xin chào, ai vậy?”

“Xin chào quý khách, chúng tôi bộ phận chăm sóc khách hàng của cửa hàng hàng đầu của hiệu đồ vest Rex mà hôm qua cô đã mua vest. Là thế này, hôm qua cô đã mua cho bạn trai cô một bộ vest, sau đó khuya hôm qua, anh ấy lại đến yêu cầu mua một bộ giống như đúc, lúc ấy chúng tôi chỉ có size nhỏ nhất nên tạm đưa cho bạn trai cô trước, hôm nay size anh ấy muốn đã về, tôi muốn hỏi rằng có cần đổi lại không ạ? Lúc đó anh ấy rất gấp gáp nên chưa để lại số điện thoại cho chúng tôi.”

“Bạn trai tôi? Cô đang nói đến người tên Trần Khiêm hôm qua đúng không? Cậu ta đâu phải bạn trai tôi? Hơn nữa, cậu ta mua hai bộ vest làm gì?”

Hàn Tư Dư hơi ngơ ngác.

Mà Mạnh Thái Như nghe giọng của nhân viên chăm sóc. khách hàng cũng trợn mắt lên.

“Nếu như vậy, bộ vest tối qua của Trần Khiêm không phải là bộ vest mà Tư Dư đã mua, cậu ta cố ý lừa chúng ta! Nhưng mà, tại sao cậu ta lại lừa chúng ta? Bộ vest trên xe tối qua... Chẳng lẽ là...”

“A!”

Mạnh Thái Như chợt kêu lên...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn