Thiên Mệnh Chí Tôn


“Hừ, tốt lắm, cậu dám ăn cơm với người đã đánh em trai tôi, xem ra thằng nghèo cậu cũng không thoát được đâu, uổng công tôi đã quan tâm cậu!”

Mã Hiểu Vân trầm mặt nói.

Nói thật lòng, kể từ lần Mã Hiểu Vân mời nhóm em mình và Trần Khiêm ăn cơm, cô ta đã rất bực mình về chuyện Trần Khiêm chưa ăn xong đã chạy trước.

Hơn nữa chuyện làm cô ta xấu hổ nhất đó là, vốn dĩ muốn để bạn cấp ba của mình thể hiện tài năng, kết quả thì sao, không biết tại sao vài cô bạn của Hân Nhiên cứ tụm lại thì thầm gì đó.

Không hề quan tâm đến bạn của mình.

Tóm lại là rất xấu hổ.

Mà thủ phạm của chuyện này, tất nhiên Mã Hiểu Vân sẽ đổ lên người Trần Khiêm không biết điều này rồi.

Không ngờ, hôm nay lại đụng trúng cậu ta. “Hừ, lúc tôi bị đánh, người này cũng ở hiện trường.”

Mã Phi bổ sung.

“Được rồi được rồi, không cần phải nói nữa, có gì cần nói gì về sở cảnh sát hằng nói, bây giờ mọi người đi theo tôi! Cảnh sát đưa tất cả mọi người về cục. Mà Trần Khiêm thì thật sự rất bực mình, đúng là xui xẻo. Nhưng mà bây giờ mình còn nói gì được đây. Đến cục cảnh sát thì phải lấy lời khai linh tinh, có máy. giám sát ở đây, dù Đinh Hạo không muốn thừa nhận cũng không được.

Sau đó, lại đưa mọi người vào một căn phòng nhỏ chờ kết quả xử lý.

“Làm sao bây giờ đây Đinh Hạo? Cậu nói xem có phải tớ cũng bị lập hồ sơ không? Tớ vừa mới thi đậu làm giáo viên, chưa nhậm chức nữa, nếu bị lập hồ sơ thì chắc chắn trường. sẽ trục xuất tớ ngay!”

Trong phòng tạm giam, Trần Lâm hoảng loạn nói. “Không biết, dù sao lần này chúng ta đã đánh người ta, chứng cứ rõ ràng, hơn nữa chị... chị của Mã Phi còn rất giỏi nữa!”

Lý Thi Hàm cũng hơi hoảng loạn.

Bởi vì vừa nhìn đã biết Mã Hiểu Vân không phải là một người dễ tính.

Lại thấy bây giờ mặt Đinh Hạo đang xanh mét, giống như chưa bao giờ gặp chuyện gì nghiêm trọng như vậy.

Lý Thi Hàm lại hơi thất vọng rồi.

Ban nãy cô ta đã hiểu chị của Mã Phi là một người tài năng giỏi giang ở Kim Lăng, là một người phụ nữ rất thành đạt.

Chứng tỏ rằng Mã Phi cũng rất tài giỏi.

Gộp những chuyện này lại, Lý Thi Hàm cảm thấy hơi hối hận, có phải mình đã phũ phàng với Mã Phi quá rồi hay không?

Lỡ như Mã Phi thành công hơn Đỉnh Hạo thì phải làm sao. đây?

Dù sao ngoại trừ việc ra oai thì Đinh Hạo chẳng biết gì hơn, còn Mã Phi thì rất có năng lực.

Càng nghĩ, Lý Thi Hàm càng thấy loạn. Haiz! Tại sao vậy chứt Tổng cộng mình đã từng cảm mến ba chàng trai.

Người đầu tiên là Trần Khiêm nhưng cậu ta đã bị pass từ lâu rồi, không thể lọt vào mắt mình.

Người thứ hai và người thứ ba là Mã Phi và Đinh Hạo!

Bỗng dưng bây giờ Lý Thi Hàm lại hơi bối rối.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn