Thiên Mệnh Chí Tôn


“Mẹ ơi, Trần Khiêm, chúng ta vào thật này!” Trần Lâm ngạc nhiên nói.

Bị Trần Khiêm ôm eo, cô ta cũng không phản kháng.

Bởi vì cốt truyện bị đảo ngược, thật sự rất kích thích.

Bây giờ họ đã tiến vào trong hội trường.

Tiệc sinh nhật lần này của Lâm Y Y được tổ chức cực kỳ long trọng, chủ yếu là ông Lâm muốn nhân cơ hội này để tổ chức một bữa tiệc tụ hội quy mô lớn.

Đinh Hạo thì với tư cách là người bên núi Vân Mông nên tất nhiên là có quyền được vào.

Tóm lại là trong hội trường khoảng chừng hơn trăm người, rất nhiều cậu ấm cô chiêu và một vài ông chủ cũng đến đây.

Phần trang trí của hội trường có vẻ giống với hội trường hôn lễ, ở giữa có một lối đi dài, hai bên là chỗ dự tiệc.

Sau khi Trần Khiêm đưa Trần Lâm vào, thì tìm một chỗ ngồi xuống.

Dù sao có rất nhiều người đến đây, tùy tiện tìm bạn bè ngồi chung.

Mà Đinh Hạo thì sau khi bước vào trừng Trần Khiêm và Trần Lâm một cái rồi đưa Lý Thi Hàm đến bàn khác ngồi.

“Trần Khiêm? Sao cậu lại ở đây?”

Lúc này, một giọng nói đầy vẻ nghỉ ngờ vang lên bên tai Trần Khiêm.

Trần Khiêm quay đầu nhìn, cũng kinh ngạc.

Là một cô gái, là cô con gái Khương Nhiên Nhiên của chú Khương.

Có một nhóm các chàng trai đẹp trai đang đứng bên cạnh cô ta, Khương Nhiên Nhiên thì đang ngạc nhiên Trần Khiêm.

Sao Khương Nhiên Nhiên lại ở đây?

Nhưng lại ngẫm nghĩ, Trần Khiêm cũng hiểu sơ SƠ.

Đúng vậy, bây giờ chú Khương là lãnh đạo trong hội thương mại, mình thì đang đầu tư vào huyện Bình An, chắc chắn ông ta sẽ qua lại với rất nhiều giám đốc.

Bạn nghĩ xem, ba của Lâm Y Y cố tình tổ chức buổi tụ họp này, ngay cả người như Đinh Hạo cũng đến thì tất nhiên Khương Nhiên Nhiên cũng có vé mời rồi.

Không ngờ lại trùng hợp như vậy, đụng nhau ở đây.

“Nhiên Nhiên, bạn của cậu à?”

Anh chàng đẹp trai đứng bên cạnh Khương Nhiên Nhiên hỏi.

“Cũng không phải là bạn, là người từ quê của chúng ta, lúc trước ba cậu ta và ba tớ quen nhau thôi, bây giờ đã không còn qua lại với nhà cậu ta lâu rồi! Hiện tại nhà cậu ta đang thiếu nợ rất nhiều, ba mẹ gia đình cậu ta đều xuất khẩu lao động, tớ chỉ không ngờ là cậu ta lại có thể đến đây thôi!”

Khương Nhiên Nhiên liếc Trần Khiêm nói.

Dù sao Khương Nhiên Nhiên vẫn còn nhớ chuyện trong nhà hàng Tây hôm đó, Trần Khiêm làm cô ta mất mặt.

Vốn dĩ lần này, khó khăn lắm mình và ba mới xin được tấm vé vào cửa của buổi lễ tụ họp này, may mà có ba nhờ lãnh đạo xin giúp, mà mình thì cũng muốn học hỏi thêm kiến thức.

Đúng là, mới vừa xuất hiện là làm quen được với Trương Lang, là một cậu ấm ở Kim Lăng.

Lúc trước, nhà Trương Lang đã từng điều hành một doanh nghiệp lớn, bây giờ nghe nói dự án núi Vân Mông đã được khai phá, kí hợp đồng làm đại diện cho một khách sạn lớn ở núi Vân Mông, có thể nói sau này tiền bạc dồi dào.

Đây là cậu ấm có sức mạnh chân chính.

So sánh ra, trước mặt cậu ấm con nhà giàu này, Lâm Đông sẽ bị lu mờ.

Thậm chí Khương Nhiên Nhiên còn cảm thấy thật buồn cười khi lúc trước mình cứ canh cánh trong lòng chuyện vì Trần Khiêm mà đánh Lâm Đông.

“Cậu Trương, đây chỉ là một thằng nhóc nghèo. thôi, lúc trước nghèo nổi tiếng ở trường cấp ba của huyện Bình An chúng tôi đó!”

Tất nhiên Lâm Đông cũng có mặt trong buổi tụ họp này, giờ đây đang bước ra hùa theo nịnh bợ Trương Lang.

“Ồ, ha ha, thì ra là vậy, chúng ta cứ tìm chỗ nào đó ngồi xuống trước rồi hãng tán gẫu tiếp!”

Trương Lang nói với nhóm người cả nam lẫn nữ sau lưng mình.

“Anh Trương, mới đến hả, tôi đã dành chỗ cho cậu rồi đây!”


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn