Thiên Mệnh Chí Tôn


Tính ra thì đã một khoảng một thời gian Trần Khiêm không gặp Lâm Y Y rồi.

Không ngờ xa nhau một lúc, gặp lại Lâm Y Y, có vẻ như cô nhóc này lại xinh đẹp hơn.

“Cô Lâm Y Y đẹp quá đi!”

Dưới sân khấu, Đinh Hạo ngơ ngác nhìn. Buột miệng khen ngợi.

Thậm chí Lý Thi Hàm lại không hề tức giận. Tại sao vậy?

Bởi vì dung mạo của Lâm Y Y làm Lý Thi Hàm cũng phải ghen tị.

Cô ta thừa nhận, đúng là cô cả nhà họ Lâm đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

“Tất nhiên rồi, cô Lâm Y Y là em kết nghĩa của cậu Trần ở Kim Lăng đó, sao lại bình thường được!”

Trương Lang cười gượng nói.

“Thế cậu Trang, hôm nay cô Lâm Y Y ăn sinh nhật, sao cậu Trần lại không đến?”

Khương Nhiên Nhiên hỏi.

Cô ta nghĩ, nếu mình có thể làm bạn với cậu Trần thì tốt biết mấy.

“Ha ha, cậu Trần không đến đâu, tôi nói cho các cậu biết, ba tôi đã nói với tôi rồi, cậu Trần của Kim Lăng thích khiêm tốn, là một người rất hiền hòa, cậu ấy chưa bao giờ thích tham gia những buổi tiệc lớn thế này!”

Có vẻ như Trương Lang rất hiểu cậu Trần nên đắc ý cười nói.

“À à!” Khương Nhiên Nhiên thấy tiếc nuối.

“Nhiên Nhiên, cậu uống nước ép trái cây không, đây là nước ép trái cây nước ngoài, ngon lắm đó, tớ lấy cho cậu một ly nhé!”

Lâm Đông đứng bên cạnh thấy Khương Nhiên Nhiên cứ nói chuyện với Trương Lang mãi, cực kỳ khó chịu.

Lập tức lấy lòng ngay.

“Uống gì mà uống, tôi không uống, cậu đừng đụng đến tôi!"

Không ngờ Khương Nhiên Nhiên lại chán ghét liếc Lâm Đông rồi lại nhìn về phía Trương Lang.

“Tôi lấy nước ép trái cây!”

Lúc này, người phục vụ bưng khay đi ngang qua Trần Khiêm đang ở bên này.

Trần Lâm chẹp chẹp miệng, cô ta thật sự rất khát, đặc biệt là bởi vì chuyện thuê xe ban nãy, bây giờ lại vào nơi tụ tập của dân giàu có nên rất căng thẳng.

Thấy có vẻ như nước ép trái cây ở đây rất ngon nên muốn một ly.

Mà lúc này, Lâm Y Y đứng trên sân khấu, vừa dùng ánh mắt nóng rực sốt ruột nhình quanh, vừa đọc bài phát biểu cảm ơn buổi tiệc sinh nhật hôm nay.

Bỗng nhiên nghe tiếng bộp.

AI

Sau đó là tiếng thét chói tai của một cô gái.

Làm cả hội trường chợt yên tĩnh.

Là Trân Lâm, ban nãy cô ta uống một ngụm nước ép, phát hiện rất ngon nên lấy cho Trần Khiêm một ly.

Cũng trong lúc này, tay Trần Lâm run lên, không cầm chắc nên ly đế cao rơi xuống đất, vỡ nát.

Nước ép bản lên người mình và Trần Khiêm. Nên cô ta mới thét lên.

“Này, sao lại bất cẩn như vậy, để tôi lau cho. cậu!”

Trần Khiêm không nhịn được nói.

Sau đó lấy khăn giấy lau váy cho Trần Lâm, cũng lau ống quần mình.

“Mẹ nó, mất mặt thật đó, Già Lưu vào Đại Quan Viên à? Ly đế cao thôi mà cũng không cầm nổi?”

“Ha ha, đúng đó, trong trường hợp thế này, không thấy nữ thần Lâm Y Y đang phát biểu hay sao mà chỉ biết ăn uống, đúng là không có phẩm chất gì cải"

Vài cậu ấm ngồi cùng bàn thấy thì mỉa mai.

Giống như mỉa mai càng to thì Lâm Y Y càng thấy vui vậy.

“Haiz, đã thấy chưa, đây là sự khác biệt của việc tìm cậu ấm chân chính và cậu ấm giả mạo làm bạn trai đó, chưa bao giờ được tham gia những buổi tiệc sang trọng nên thảo nào mất mặt!”

Lý Thi Hàm thấy Trần Lâm đang làm trò cười cho thiên hạ thì cười giễu nói.

“Haiz, đúng đó, may mà tớ không ở bên cạnh ai kia!" Đinh Hạo cũng nói.

Thậm chí Khương Nhiên Nhiên cũng nhìn Trần Khiêm lắc đầu.

“Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý, tôi thật sự không cố ý mài”

Trần Lâm cũng sợ hãi, vội vã khom lưng xin lỗi mọi người.

Sau đó thì đỏ mặt kéo ống tay áo Trần Khiêm.

“Trần Khiêm, chúng ta đi thôi, đừng ở lại đây nữal"

Đúng vậy, vốn dĩ lúc Trần Lâm bước vào cũng đã biết Trần Khiêm không thể giả vờ nổi nữa, chỉ là tình hình lúc đó, mình theo Trần Khiêm vào thôi.

Nhưng không ngờ lại bị bêu xấu, nếu cứ ở đây nữa thì chắc chắn sẽ mất mặt.

“Đi gì mà đi? Đợi lát nữa đi, chỉ làm vỡ một chiếc cốc thôi mà, không sao!”

Đây là lần đầu tiên Trần Khiêm thấy cô nhóc kiêu ngạo như Trần Lâm cũng có lúc thấy tự ti.

Không thể không cười gượng.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn