Thiên Mệnh Chí Tôn


Giờ phút này, Trần Khiêm làm rơi bút xuống đất, đúng là ngơ luôn.

“Cậu không cần phải thể hiện thế đâu, bây giờ. cưới vợ khó khăn đến nhường nào. Hơn nữa, người đã xinh đẹp lại có khí chất như con gái tôi, công ăn việc làm đàng hoàng, thì cậu cứ nằm mơ đi!”

Người phụ nữ mới vừa nói xong.

Cô gái chợt che miệng nôn khan vài lần.

“Mẹ, đỡ con đến nhà vệ sinh đi! Qel”

Nói xong, dưới sự giúp đỡ của người phụ nữ, cô gái vừa nôn khan vừa bước đến nhà vệ sinh. Mồ hôi trên trán Trần Khiêm chảy xuống.

Nói thật lòng, nếu không phải Lý Tiếu lo cho anh, Trần Khiêm sẽ không đến.

Hơn nữa tình hình này, Trần Khiêm muốn bỏ chạy.

Cầm giấy ăn lau mồ hôi, Trần Khiêm cũng thấy hơi mắc tiểu, cũng định đến nhà vệ sinh.

Không ngờ khi bước đến thì đúng lúc nghe: người phụ nữ vừa võ lưng cô gái vừa nói:

“Sao vậy? Sao con lại phản ứng kịch liệt vậy?” Người phụ nữ lo lăng hỏi. “Ừm ừm, thằng nhóc hư này lại đá con rồi!”

“Haiz, mẹ đã nói rồi, con phải cẩn thận, phải chú ý, mà con lại đi ăn ở với thằng quỷ da đen!”

Người phụ nữ nói.

“Mẹ, mẹ đừng nói Jack như vậy, Jack không phải người da đen bình thường đâu, anh ấy là người da đen của nước MI Anh ấy nói ba năm sau anh ấy sẽ quay về tìm conl”

Bên ngoài, não Trần Khiêm như thể đang có một nghìn con ngựa chạy qua.

Đồng thời bị hai mẹ con này khiến cho xoay. mòng mòng.

Thảo nào xinh đẹp như vậy lại muốn cưới gấp.

Đang sốt ruột muốn tìm người đổ vỏ đúng không?

Hơn nữa còn cưới một tặng một, tặng cho một quả trứng da đen?

Không được rồi, không thể chơi nữa, còn chơi nữa là không rút được đâu!

Trần Khiêm thầm nghĩ.

Muốn tìm nhóm Lý Tiếu, rõ ràng họ đã trốn ra ngoài.

Nên Trần Khiêm bất đắc dĩ quay về chỗ ngồi.

Không bao lâu sau, hai mẹ con cũng trở lại.

“Được rồi Trần Khiêm, những gì chúng tôi nói cậu đã rõ chưa? Nếu đã rõ rồi thì cậu về nhà tìm

ngày lành, cố gắng làm đám cưới ngay trong tháng này đi!”

Người phụ nữ khoanh tay nói. “Khoan đã cô, cháu có chuyện này muốn nói.” Trần Khiêm lúng túng nói.

“Hả? Cậu còn muốn nói gì nữa, được thôi, cậu nói đi!”

Người phụ nữ không kiên nhẫn nói.

Lúc này, Trần Khiêm nhìn về phía cô gái nói: “Cô có thể cho tôi nhìn cô không?”

“Không phải anh đã thấy rồi hả? Còn muốn nhìn thế nào nữa?”

Cô gái nhíu mày, liếc Trần Khiêm.

“Tôi nói cô vén váy lên để tôi xem thử, tôi muốn kiểm hàng trước!”

Trần Khiêm nói.

“Cái gì?”

Người phụ nữ và cô gái đều trợn tròn mắt. Trời ơi, bây giờ đang xem mắt mà, hơn nữa

khách sạn này cũng thuộc dạng đẳng cấp, trong khung cảnh thế này mà người này dám nói những lời không biết xấu hổ như vậy.

“Mẹ nó cậu bị điên à?” Cô gái chợt đứng lên, ném ly rượu đi.

“Mẹ nó, không điên mới có thể ngồi với hai người lâu như vậy! Tôi không chịu nỗi nữa, hàng cấp thấp mà cũng dám đặt nhiều điều kiện như thế!”

Trần Khiêm cũng không chịu nổi, mắng.

Đúng là nghĩ mình là thăng ngu, ban đầu còn đỡ, nhưng sau khi đi vệ sinh về, Trần Khiêm càng nghĩ càng bực.

Nên muốn gây sự.

“Khốn nạn!”

“Bốp!”

Người phụ nữ này là người dữ dẫn, giờ đây sắc mặt dữ tợn, giơ hai tay lên nhào đến tát Trần Khiêm một bạt tay.

“Cút mẹ đi!”

“Bốp!”

Trần Khiêm cũng tát lại một cái, lực Trần Khiêm rất mạnh nên làm người phụ nữ té xuống.

Giờ phút này, Tô Đình, Lý Tiếu và bà mai, ba người nói nói cười cười quay về.

Lý Tiếu: “Nhờ cô lo chuyện này nhé!” Bà mối nói: “Yên tâm đi, tôi và Đình Đình thân thế mà, hơn nữa, tôi thấy bên nhà gái cũng hài lòng

về Trần Khiêm lắm!”

“Hì hì, chúng ta nghe thử xem họ đang nói gì bill

Ba người Lý Tiếu bước đến cửa, không có ý định bước vào.

Lúc này nghe bên trong có tiếng đập bàn đập chén loảng xoảng rầm rầm.

Ngay lập tức, ba người đều kinh ngạc, vội vã mở cửa...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn