Thiên Mệnh Chí Tôn


Bởi vì sau khi Trần Khiêm lên tới nơi.

Thì mới thấy hôm nay có rất nhiều người đến phỏng vấn.

Ít thì cũng phải ba mươi bốn mươi người, đều là trai xinh gái đẹp cả.

Còn con đường để đi qua sảnh phỏng vấn có một khu vực phòng làm việc.

Có khá nhiều cô gái đang làm việc.

Mỗi lần có một chàng trai khí chất ngời ngời bước từ thang máy ra là mấy cô gái đó cứ như chưa từng nhìn thấy con trai vậy.

Thốt lên một tiếng “Wow!”

Không ngờ lúc Trần Khiêm bước ra thì tiếng wow đó nhỏ đi rất nhiều.

Cũng không biết có phải là mình không có sức hấp dẫn không nữa.

Chết tiệt! Trần Khiêm thầm oán hận một câu.

“Người thứ ba mươi tám rồi, hôm nay cần hai người, nhiều người đến như vậy làm gì không biết!”

Một cô gái đang đếm đối thủ cạnh tranh của mình.

Lúc này chán nản nói.

“Hừ, cô nhìn người này đi, anh ta tự đến, anh ta cảm thấy mình có thể phỏng vấn thành công sao?”

“Ngoại trừ có hơi anh tuấn ra thì thực sự không còn gì đặc biệt, so với anh chàng đẹp trai ban nấy quả thực thua xa ngàn dặm đấy!”

“Phải đấy phải đấy, tôi thấy không bằng về sớm đi cho rồi, đỡ phải ở đây lãng phí thời gian!”

Có một chàng trai nói.

Hết cách rồi, đa phần mọi người đều đến theo nhóm, lại thêm một mối quan hệ cạnh tranh, có người nói ra những lời nhạo báng mà không một

chút kiêng dè gì.

Trần Khiêm hít sâu một hơi, nghe những lời chế giễu.

Cũng không nổi giận gì.

Dù sao thì Trần Khiêm cũng rất rõ mình đến đây để làm gì.

Đúng lúc này.

Cửa thang máy mở ra, có một cô gái trông rất cao, chân dài, khoảng một mét bảy mưới tám bước ra.

Cô ấy có mái tóc dài, áo khoác màu đỏ rượu.

Thân hình rất cân đối, vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, da cũng rất trắng.

Tóm lại hình tượng với khí chất rất tốt. Nhìn thì là kiểu nữ thần điển hình!

Cô ấy đang đi về phía này, ôm một bộ hồ sơ phỏng vấn, rõ ràng cô ấy đến để phỏng vấn.

Mà sự xuất hiện của cô ấy làm cho rất nhiều cô gái khác đều chán nản ngậm miệng lại.

Rất nhiều chàng trai lại nhìn chăm chằm vào cô ấy.

Trần Khiêm cũng không ngoại lệ, ánh mắt cũng giống như những người khác, nhìn từ trên xuống dưới rồi lại lướt từ dưới lên trên.

Lòng thầm nghĩ quả thật là rất xinh đẹp.

So ra thì cũng chẳng thua Tân Nhã là bao.

“Người đẹp, em cũng đến phỏng vấn à, ha ha, trùng hợp vậy, có tiện thêm wechat không, anh rể anh là phó giám đốc bộ phận tuyển dụng trong công ty này!”

Lúc này, chàng trai đẹp nhất cười cười đi đến bên cạnh người đẹp.

“Cảm ơn, không cần đâu!”

Cô gái chỉnh lại tóc của mình, ngại ngùng lắc đầu.

Xem như là đang từ chối.

“Sợ gì chứ, anh thấy em có khí chất như vậy, điều kiện phù hợp nhất cho lần tuyển dụng này rồi, đợt này chỉ cần một nam một nữ, chắc chắn là hai chúng ta vào công ty rồi, thêm wechat làm quen chút đi!”

Chàng trai tiếp tục quấy rầy.

Trần Khiêm nhìn chàng trai, dáng vẻ tự tin như

Vậy.

Thầm nghĩ có lẽ nào thư giới thiệu của mình không có tác dụng gì rồi?

Về phần cô gái, rõ ràng không phải là kiểu con gái tùy tiện, nhưng cũng không làm gì được. Trước mặt mọi người, chàng trai này cứ quấy rầy cho nên cuối cùng vẫn cho anh ta wechat.

Khiến cho những chàng trai khác rất ganh tị.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn