Thiên Mệnh Chí Tôn


Đúng như dự đoán, lúc cửa mở ra, cô gái kia và nữ trợ lý cùng nhau đi vào.

Cuối cùng Trần Khiêm cũng thấy rõ dáng vẻ của cô ta.

“Lưu Á Nam? Thật sự là cậu àI”

Lưu Á Nam là bạn học cấp hai của Trần Khiêm, cũng là con gái của hiệu trưởng trường cấp hai. Khi đó, thành tích học tập của Trần Khiêm, Lý Tiếu và Lưu Á Nam đều rất tốt.

Còn cùng nhau tham gia vào một số cuộc thi ở ngoài trường.

Quan hệ tại thời điểm đó cũng xem như là không tệ.

Nhưng về sau, hai người cùng thi vào một trường trung học của huyện nhưng không ở cùng lớp nữa.

Mới đầu có rất nhiều bạn học mới còn chưa quen biết nhau nên Lưu Á Nam hay hẹn Trần Khiêm cùng đi căn tin ăn cơm, hơn nữa tan học cũng đến tìm Trần Khiêm trò chuyện, hai người kể về tình hình của mình.

Nhưng qua vài ngày sau thì Lưu Á Nam đi ăn cơm với bạn cùng phòng của cô ta, tần suất đến tìm Trần Khiêm nói chuyện cũng ít hơn.

Sau đó nữa thì một tuần có thể gặp nhau được một lần, học kì trước còn chào hỏi nhau.

Nhưng dần dà về sau, thấy Trần Khiêm thì cô ta dứt khoác lờ đi, xem Trần Khiêm như không khí.

Thậm chí cho đến năm lớp mười hai, Lưu Á Nam đã xem Trần Khiêm như một người xa lạ.

Sau đó lên đại học, Lưu Á Nam học ở Yên Kinh, còn Trần Khiêm thì ở Kim Lăng.

Nói đến thì cũng đã ba năm không gặp rồi.

Không ngờ là Lưu Á Nam phát triển rất tốt, đã làm quản lý rồi.

“Trần Khiêm? Sao lại là cậu?”

Lưu Á Nam nhìn thấy Trần Khiêm thì cũng sững SỜ.

Đúng vậy, đã mấy năm không gặp rồi. Trong lòng Lưu Á Nam nhớ rất rõ, hồi cấp ba, mối quan hệ với Trần Khiêm từ bạn tốt dần trở thành một người xa lạ.

Cho nên bất thình lình gặp nhau vẫn cảm thấy hơi ngạc nhiên xen lẫn ngượng nghịu.

“Tôi vừa phỏng vấn thành công, chuẩn bị đến đây làm!”

Trần Khiêm cười nói.

“À à, bảo sao!” Lưu Á Nam nhàn nhạt cười, nhìn hồ sơ của Trần Khiêm với Dương Mãn Tuyết.

“Cậu giỏi thật đấy Á Nam, đã lên làm quản lý rồi!" Nhìn bảng tên chức vụ trên ngực Lưu Á Nam, Trần Khiêm ngưỡng mộ nói.

“Ừ ừ, cảm ơn, nhưng sau này cậu đi làm ở đây thì đừng gọi là Á Nam, cậu có thể gọi tôi là tổ trưởng Lưu cũng được!”

Lưu Á Nam nói như đang trốn tránh nguy hiểm.

“ÀI”

Trần Khiêm gật đầu.

“Trợ lý Lý!" Lưu Á Nam đóng hồ sơ lại nói: “Ban đầu tổ chúng ta thành lập một nhóm nhỏ, quả thực là thiếu mất hai nhân viên. Nhưng bây giờ, dự án tổ chúng ta chuẩn bị là cần chất lượng chứ không cần số lượng, vì vậy trong hai người bọn họ tôi chỉ có

thể chọn một người thôi!”

Lưu Á Nam nói.

Lúc này, mặt Dương Mẫn Tuyết đầy căng thẳng.

Vì Trần Khiêm với Lưu Á Nam đã quen nhau rồi, cho nên Lưu Á Nam chắc chắn sẽ chọn Trần Khiêm chứ không chọn mình.

Ôi, sao lại đen đủi vậy chứ! Nhưng sau khi Lưu Á Nam nhàn nhạt quét mắt nhìn Trần Khiêm thì lại dán mắt lên người Dương Mãn Tuyết.

“Dương Mẫn Tuyết, nhóm nhỏ của tôi hiện tại đang thiếu một cô gái, cho nên cô được chọn!”

“Về phần Trần Khiêm...”


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn