Thiên Mệnh Chí Tôn


Lưu Á Nam nhìn Trần Khiêm nói: “Tôi biết bộ phận hậu cần đang thiếu một người, cậu đến đó đi, phụ trách nhận nguyên vật liệu gì đó cho mọi người trong nhóm nhỏ!”

Trần Khiêm còn chưa nói gì.

Thì người trợ lý đã nói: “Nhưng mà quản lý Lưu, Trần Khiêm tốt nghiệp đại học Kim Lăng...

“Tôi biết, nhưng tôi cũng chẳng còn cách nào. cả, giờ cứ như vậy đã, cậu đồng ý không Trần Khiêm. Nếu cậu đồng ý thì tôi điều động cậu qua đó trước, đợi sau này cậu có biểu hiện xuất sắc trong công việc thì tôi có thể đề xuất với lãnh đạo, thuyên chuyển cậu về lại bộ phận của bọn tôi có được không?”

Lưu Á Nam có hơi miễn cưỡng cười nói. Còn tại sao lại như vậy.

Chính là vì không coi trọng Trần Khiêm đấy, dù sao thì hồi cấp ba, theo từng ngày trưởng thành lên thì Lưu Á Nam phát hiện ra, ở cùng một chỗ với Trần Khiêm có hơi mất mặt.

Dù sao thì cậu ta cũng là người siêu nghèo có tiếng mà.

Lòng hư vinh ấy mà, đa số các cô gái đều sẽ phát triển đến một mức nhất định trong giai đoạn đó.

Đợi đến khi vào đại học thì sẽ bước lên đỉnh cao.

“Được thôi!”

Trần Khiêm gật đầu, đối với anh thì đến chỗ nào cũng không quan trọng, chẳng qua là thái độ lạnh nhạt của Lưu Á Nam với bạn học cũ bây giờ khiến Trần Khiêm có hơi khó chịu.

Cứ như vậy, sau khi hoàn thành xong thủ tục nhận việc.

Trần Khiêm với Dương Mãn Tuyết mỗi người một nơi.

Khu văn phòng làm việc của Trần Khiêm nằm ở một góc của đại sảnh, quản lý hồ sơ và phân phối tài liệu cho một số mặt hàng.

Vậy cũng hay, một số tài liệu đã ở trong tay. mình rồi, tiện để điều tra hơn.

Sau đó, lúc Trần Khiêm đang rửa tay trong nhà vệ sinh thì đột nhiên láng máng nghe thấy tiếng gọi điện thoại từ nhà vệ sinh nữ truyền tới.

“Hai ngày tới cậu mau tranh thủ thời gian đến phỏng vấn đi, phải nhanh lên, chức vụ tôi đã giữ lại cho cậu rồi, cậu nằm mơ cũng cười được nữa là!”

Là giọng một cô gái.

“Cậu nói cái gì? Chẳng phải nói là hết suất rồi sao? Ôi, mới đầu quả thực là hết rồi, là có một cậu em vợ của lãnh đạo bọn tôi muốn đến làm, nhưng cuối cùng không biết xảy ra chuyện gì mà lần này cậu em vợ lãnh đạo lại không đến mà là một người bạn cấp hai của tôi đến. Hừ hừ, tôi biết nhà cậu ta mà, tùy tiện cho cậu ta một công việc là được rồi, cho nên tôi mới tạm thời nghĩ ra một cách, đó là chuyển cậu ta đến hậu cần hành chính, cậu ta còn vui vẻ đồng ý, cho nên cậu mau tranh thủ thời gian đi, không thì hết hạn đấy!”

Trần Khiêm đang nghe.

Lúc này sắc mặt hơi tái đi.

Giọng nói này, không phải Lưu Á Nam thì còn có thể là ai được nữa.

Thì ra ban nấy cô ta thực sự tính kế mình.

Trần Khiêm còn nghĩ, khi đó có chuyện gì mà người trợ lý kia lại kinh ngạc như vậy nhỉ.

Hóa ra là Lưu Á Nam đã sắp xếp người của mình đến.

Hơn nữa còn là em vợ lãnh đạo gì gì đó nữa.

Xem ra tập đoàn đầu tư mới thành lập rất lộn xộn.

Trần Khiêm cảm thấy chuyến này mình năm vùng ở đây quả thực thu được rất hoạch được rất nhiều.

Vì Lưu Á Nam đã không màng đến một chút tình cảm nào, nên đến lúc đó Trần Khiêm cũng không cần phải nể mặt cô ta làm gì.

Trần Khiêm ghi nhớ lại chuyện này rồi quay về làm việc.

Công việc của một ngày rất nhàn rỗi và nhàm chán.

Chẳng mấy chốc cũng đến thời gian tan làm.

Buổi sáng Dương Mãn Tuyết đã hẹn với mình là chiều nay tan làm sẽ cùng nhau ăn cơm rồi.

Có thể là Dương Mãn Tuyết cảm thấy cô ấy vào được phòng này rồi nhưng Trần Khiêm thì không cho nên mới thấy ngại.

Bởi vì Trần Khiêm biết, cô gái này rất quan tâm đến cảm xúc của người khác.

Trần Khiêm chỉ nghĩ ăn một bữa cơm cũng không hề gì nên đồng ý luôn.

Phòng của bọn họ hình như đang họp gì đó. Trần Khiêm xuống tầng đợi.

Khoảng mười phút sau Dương Mẫn Tuyết mới ra.

Nhưng không phải cô ấy ra một mình mà là ra cùng với Lưu Á Nam.

“Trần Khiêm, tôi quên nói với anh, tối nay tôi không mời anh ăn cơm được rồi, quản lý Lưu nói sẽ giới thiệu một người bạn cho tôi làm quen, bảo tôi cùng đi ăn cơm với cô ấy!”

Dương Mẫn Tuyết cười với vẻ xin lỗi.

“Tất nhiên là không thành vấn đề rồi, cô đi đi!” Trần Khiêm cười khổ một tiếng.

Lưu Á Nam chỉ nhìn Trần Khiêm một cái xem như chào hỏi sau đó lái xe chở Dương Mẫn Tuyết đi.

Còn Trần Khiêm thì quay về. Lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên.

Là Lý Chấn Quốc gọi tới....


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn