Thiên Mệnh Chí Tôn


Lúc này Lý Hạo nói. Mọi người lại đi chọn nhà. Tóm lại có chuyện là phải nói.

Lúc này Lý Thi Hàm hỏi: “Đúng rồi, tối nay mấy người chúng ta tụ tập mà sao lại không thấy Giang Tuyết Tinh với Lý Văn Dương nhỉ? Trước đây, mấy chuyện thế này chắc chắn Lý Văn Dương sẽ tham gia mài”

“Đừng nhắc đến nữa, nhà Lý Văn Dương xảy ra chuyện, cậu ấy không đến được. Còn Tuyết Tỉnh, tôi gọi cho cô ấy thì cô ấy nói không thoải mái, cũng không đến luôn!”

“À à, vậy lần sau lại tụ tập tiếp đi. Đúng rồi Minh Tuyết, cậu vẫn chưa kể sao cậu lại phát triển nhanh quá vậy! Sao mới đó mà đã thành bác sĩ chính thức rồi"

Lý Thi Hàm tò mò hỏi.

Câu hỏi này khiến cho mặt Lý Hạo đầy vẻ xấu hổ.

Lý Minh Tuyết cũng xấu hổ húng hằng một tiếng rồi nói: “Là Trần Khiêm giúp, tất nhiên là cả Lý Hạo nữa, cậu ấy cũng giúp tôi rất nhiều!”

“Trần Khiêm?”

Nghe đến tên Trần Khiêm, cả Lý Thi Hàm và Trần Lâm đều hơi căng thẳng.

Thực tế thì, trên đường Lý Thi Hàm đã hỏi tin tức của rất nhiều bạn học, nói cứ như cô ta không phải từ Kim Lăng về mà là du học nước ngoài về vậy, cái gì cũng không biết, muốn nghe ngóng hết tin tức của mỗi người bạn trong lớp.

Nhưng thực ra, chốc chốc Trần Lâm hỏi sao bạn này chưa đến, chốc chốc Lý Thi Hàm lại hỏi sao bạn kia chưa đến.

Kỳ thực thì hai người đều muốn hỏi là sao Trần Khiêm chưa đến?

Dù sao thì hiện tại Trần Khiêm là một cái tên vô cùng nhạy cảm đối với Lý Thi Hàm và Trần Lâm.

“Đúng vậy, có thể mọi người không biết, Trần Khiêm cũng rất giỏi, cậu ấy không giống như trước đây đâu!”

Mặt Lý Minh Tuyết lộ vẻ cảm kích.

Trần Lâm với Lý Thi Hàm nhủ thầm, sao có thể không biết cậu ấy không còn giống trước đây được chứ.

“Hừ, chẳng phải chỉ là quen biết được vài người sao? Quen được nhiều người thì có gì to tát đâu chứt”

Mặt Lý Hạo đầy vẻ không phục.

Trần Khiêm đã cướp đi ánh đèn sân khấu của anh ta, khiến cho địa vị hiện tại của Lý Hạo trong lớp bị giảm đi rất nhiều. Trước đây, mọi người đều thảo.

luận về Lý Hạo và Lý Văn Dương.

Bây giờ, đề tài thảo luận nhiều nhất chính là Trần Khiêm.

Trong lúc mọi người đang nói. Bỗng nhiên có một cô gái kinh ngạc nói. “Mọi người mau nhìn xem, kia chẳng phải là

Trần Khiêm sao? Sao cậu ấy lại đến trung tâm môi giới bất động sản nhỉ?”

“Hả?”

Mọi người nghe thấy thì kinh ngạc, quay đầu lại nhìn, chẳng phải chính là Trần Khiêm đó sao.

“Thực sự là Trần Khiêm!” Mặt Trần Lâm đầy vẻ ngạc nhiên.

Thực tế thì sau khi quay về, Trần Lâm có gửi cho Trần Khiêm vài tin nhắn.

Kết quả Trần Khiêm đều không trả lời.

Cho nên mấy hôm nay Trần Lâm cứ nghĩ ngợi vẩn vơ, có phải Trần Khiêm không có cảm giác gì với mình không?

Lý Thi Hàm cũng hơi ngạc nhiên.

Nhưng sau đó thì hơi mất mát.

Bây giờ Trần Khiêm rất có bản lĩnh, lái xe Benz G. Nhưng lại không còn đối tốt với cô ta nữa mà vô cùng lạnh lùng.

Tóm lại hiện tại hai người đều ôm tâm tư riêng.

Lý Minh Tuyết nhận ra gì đó, hỏi: “Trần Lâm Thi

Hàm, có phải ở Kim Lăng giữa hai người với Trần Khiêm đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”

“Đâu có, có thể xảy ra chuyện gì được chứ, nếu như có thì trước đây Trần Khiêm tốt với ai đó nhất, còn bây giờ thì lại xem ai đó như người xa lạ thôi! Ha ha”

Trần Lâm đả kích.

“Xì, chẳng phải chỉ là chở cậu một lần thôi sao, có gì ghê gớm đâu, ai nói Trần Khiêm xem tôi là người xa lạ chứ!”

Lý Thi Hàm cảm thấy khó chịu.

Thấy hai người như sắp cãi nhau đến nơi.

Một cô gái khác nháy mắt nói: “Tôi thấy hay là thế này đi, chúng ta qua bên kia ngồi, sau đó đợi lát Trần Khiêm vào xem, cậu ấy chào ai trước thì biết ngay ấy mà?”

“Được đấy, tiện thể cho Trần Khiêm một bất ngờ luôn, cậu ấy quay lại thấy chúng ta đều ngồi ở đây thì sẽ giật mình thôi!”

Lý Minh Tuyết cũng cười.

Mặt Lý Hạo đầy vẻ ghen tức.

Nhưng thấy mọi người đều đến ngồi ở sofa bên cạnh thì mình cũng đi qua đó ngồi.

Lúc này, Trần Khiêm cũng từ phía bên kia. đường đi vào trung tâm môi giới bất động sản...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn