Thiên Mệnh Chí Tôn


"Khụ khụ, hình như Tổ phó Vương Khang tỏ tình với thành viên mới Dương Mẫn Tuyết của tổ bọn họ. Hơn nữa, anh ta còn mua một bó hoa, Lưu Á Nam cũng có mặt làm mối cho hai người họ!"

"Mẹ ơi, kích thích ghê, sau đó thì sao? Dương Mãn Tuyết có đồng ý không?"

Cả đám tò mò hóng chuyện.

"Tôi cũng không biết, đang định vào xem thì bị thành viên trong tổ họ đẩy ra ngoài! Nhưng chắc là không đồng ý!"

"Khụ khụ, vậy làm sao cô biết được?"

"Bởi vì Vương Khang rất cố chấp. Các cô có biết anh ta nói gì không? Anh ta biết Dương Mãn Tuyết thích ca sĩ Lan Đình, mà chẳng phải Lan Đình sắp đến huyện Bình An chúng ta sao? Ngoài ra còn rất nhiều minh tinh nổi tiếng mở concert. Vương Khang bảo rằng sẽ mua vé concert cho Dương Mãn Tuyết."

"Hả? Có thật không? Nghe nói giá vé concert hàng cuối ít nhất cũng phải hai nghìn tệ, vả lại chưa chắc đã mua được! Khó giành lắm!"

Các cô gái tiếc nuối.

Mấy hôm nay, chuyện concert đã được tuyên truyền trên khắp phương tiện truyền thông huyện Bình An, trên mạng, trên biển hiệu ở trạm xe buýt, ai ai cũng biết. Dù mua được vé hàng giữa hay hàng cuối cũng rất siêu rồi chứ dừng nói chi đến vé hàng đầu tiên.

Hai nghìn tệ là giá thấp nhất, vị trí bình thường. Thật ra có chỉ năm sáu nghìn chưa chắc đã mua được!

Lần này các minh tinh đang hot đều có mặt, trong đó không thiếu các tiểu thịt tươi mà con gái thích điên cuồng, ai cũng phải rung động.

Nhưng chỉ có thể xem trực tiếp trên mạng cho đã ghiền.

"Nếu anh ta giành được vé thì chắc là Dương Mãn Tuyết sẽ đồng ý nhỉ? Hơn nữa, tôi tin chắc Vương Mỹ Na cũng giành vé. Các cô cứ chờ mà xem, chắc chắn hôm nay cô nàng không đi làm! Cô nàng là fan cuồng trung thành của anh Nhất Phàm, tất cả phim và chương trình giải trí trong di động của cô nàng đều là của Nhất Phàm! Chắc chẳn cô nàng sẽ giật vé! Mọi người đều tám chuyện.

Không lâu sau, người đi làm càng lúc càng nhiều.

Phương Phỉ cũng đã tới. "Trần Khiêm, chào buổi sáng!"

Sắc mặt cô ấy hơi phờ phạc nhưng vẫn mỉm cười chào hỏi Trần Khiêm.

"Chào buổi sáng Phương Phi!"

Trần Khiêm nở nụ cười, anh biết tối qua Phương Phỉ không thoải mái nên cũng không hỏi nhiều.

"À phải rồi Trần Khiêm, tôi mua nhiều bánh bao. quá, không ăn hết. Anh ăn sáng chưa? Ăn hộ tôi mấy cái nhé?" Phương Phỉ hỏi.

"Ok, tôi vẫn chưa ăn sáng!"

Trần Khiêm cũng không khách sáo, véo mấy miếng bánh bao cho vào miệng.

Anh thấy Phương Phỉ mở máy tính.

Trên màn hình máy tính của cô ấy là ảnh một cô nàng minh tinh.

Trần Khiêm hỏi: "Phương Phỉ, cô thích minh tỉnh này à? Nghe nói cô ấy sắp tới concert hội tụ các ngôi sao đấy!"

Phương Phỉ gật đầu thật mạnh rồi uống sữa đậu nành: "Đúng vậy, tôi kích động vô cùng. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, ước mơ lớn nhất của tôi là sau này kiếm được tiền nhất định phải tham gia concert của cô ấy một lần, nghe cô ấy hát tại trường quay. Nhưng bây giờ cô ấy gần trong gang tấc mà tôi lại không đi được. Haiz, vé quá đắt, những sáu nghìn tệ, tôi không xếp hàng giành vé được. Nếu đắt hơn tôi cũng chẳng có tiền!"

Phương Phỉ có vẻ mất mát. Trần Khiêm lại véo mấy miếng bánh bao cho vào miệng: "Dễ ợt, tôi có cách, tôi sẽ tặng cô một vé!"

Phương Phi thật sự rất tốt, bây giờ Trần Khiêm còn ăn bánh bao của người ta.

Anh có nhiều vé như vậy, không tặng cũng phí. "Hả? Anh nói thật sao?"

Phương Phỉ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhưng ngay sau đó lại thất vọng: "Trần Khiêm, anh đùa tôi à, vé vào cửa nào có dễ kiếm như vậy!"

"Thật mài"

Trần Khiêm vừa nói vừa rút một tấm vé trong túi đưa cho Phương Phi.

"Tặng cô này, vị trí chính giữa hàng trước! Chỗ này có bệ cao, cũng không chen chúc, chụp ảnh các kiểu, xem rõ nhất!"

"Hả?"

Phương Phỉ mắt chữ A mồm chữ O nhận vé, vẫn không dám tin đây là sự thật.

"Trần Khiêm, đây đây đây, tôi không biết phải cảm ơn anh thế nào!"

Tay Phương Phi run lẩy bẩy.

Cô ấy định trả tiền cho Trần Khiêm nhưng anh không chịu nên đành thôi.

Sau khi ăn bánh bao xong, Trần Khiêm khát nước, bèn đến chỗ máy đun nước rót nước.

Đúng lúc này, lại có thêm một nhóm đồng nghiệp tới.

"Tức chết đi được, tức chết đi được! Thật sự là tức chết đi được!"

Một cô gái giận dữ đi đến, ném mạnh túi xách lên bàn, dáng vẻ rất tức giận.

"Tổ phó Vương, sao vậy?" Có người hỏi.

Đương nhiên cô gái này chính là Vương Mỹ Na.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn