Thiên Mệnh Chí Tôn


"Chờ thì biết!"

Trần Khiêm mỉm cười đáp.

Mà lúc này, dưới tòa nhà tập đoàn.

Rất nhiều xe dừng lại.

Ba của Lý Văn Dương là Lý Đại Hải, cùng với phó phòng Dương Đông và phó giám đốc Lý Niên

của công ty đầu tư.

Tất cả nghiêm túc bước xuống từ một chiếc xe RV.

Đương nhiên Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng cũng tới rồi.

Lúc này, säc mặt hai người đều khó coi. Nếu hôm qua cậu Trần không nhắn tin nói về một số vấn đề đang tồn tại trong công ty thì đến giờ

hai người vẫn chưa biết tình hình cụ thể.

Mấy người này cùng mấy bộ phận khác trong công ty đều dính dáng tới lợi ích.

Tối qua, sau khi nhận điện thoại, Lý Chấn Quốc gọi hết mấy người kia tới.

Tra hỏi cả đêm.

Hôm nay ông ấy mới dẫn bọn họ đến công ty theo lời dặn dò của cậu Trần.

Mà trước cửa công ty.

Có hai người một nam một nữ.

"Lý Văn Dương, cậu gọi tôi ra ngoài làm gì? Làm sao tôi biết ba cậu đang ở đâu, tôi cũng không biết công ty đã xảy ra chuyện gì!"

Cô gái tỏ thái độ phiền chán.

"Tuyết Tinh, sao cậu lại thế, cậu hãy giúp tôi... Đệch, đó chẳng phải ba tôi sao, ông ấy tới rồi!"

Chàng trai này là Lý Văn Dương.

Tối qua ba bị người ta dẫn đi cả đêm không về.

Sáng nay anh ta bị mẹ giục đến tập đoàn hỏi thăm.

Anh ta cũng chẳng biết tìm bằng cách nào.

Nghe nói Giang Tuyết Tinh đã tới tổng bộ tập đoàn vài lần, vì thế anh ta gọi điện kêu cô ta tới đây cùng mình.

Hai người đang bàn bạc thì anh ta trông thấy bóng dáng ba mình.

"Ba, ba sao thế?"

Anh ta chạy tới thì thấy sắc mặt ba cực tệ, bèn lập tức hỏi han.

"Con trai, con về nhà trước đi, không liên quan đến con. Cậu Trần muốn gặp bọn ba, con về trước đi!"

Lý Đại Hải nói với vẻ mặt đầy chán nản.

"Hả? Cậu Trần? Cậu Trần đến huyện Bình An chúng ta rồi ạ?"

Ông ta vừa dứt lời, cả Lý Văn Dương lẫn Giang Tuyết Tinh đều giật mình.

"ừ" Lý Đại Hải gật đầu.

"Đi thôi, đừng để cậu Trần phải đợi mấy vị lâu!" Lý Chấn Quốc lạnh nhạt nói.

"Vâng vâng vâng thưa Tổng giám đốc Lý. Sắc mặt ai nấy đều tái nhợt.

Sau đó cả đoàn đi lên trên.

"Ba tôi nhất định có việc gì đó, từ trước tới giờ tôi chưa từng ấy ông ấy như vậy! Không được, tôi phải lên xem thử!"

Lý Văn Dương cất lời.

Về phần Giang Tuyết Tinh, từ sau lần mẹ Hứa Hinh mời ăn cơm, cô ta không muốn để ý tới Lý Văn Dương nữa. Nhưng bây giờ cô ta muốn xem dáng vẻ cậu Trần ra sao.

Vì vậy cô ta đồng ý đi lên tầng cùng Lý Văn Dương xem thử.

Lại nói tới Phòng Đầu tư và thị trường.

Lúc này trong phòng vô cùng náo nhiệt.

Gần như toàn bộ nhân viên đều đứng dậy.

Nhìn người qua kẻ lại khắp hành lang.

Ai nấy đều là nhân vật máu mặt trong tập đoàn, cả ban điều hành cấp cao cũng đứng đầy trong hành hang.

Không ai biết đã xảy ra chuyện gì.

Cũng không ai dám đi nghe ngóng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tóm lại là ai cũng kinh ngạc.

Lúc này, cửa thang máy mở ra.

Lý Chấn Quốc dẫn theo mấy người đi đến phòng in ấn.

"Nhìn kìa nhìn kìa, ông ấy là Tổng giám đốc Lý Chấn Quốc, người xếp vị trí thứ hai trong tập đoàn. Người bên cạnh ông ấy là Triệu Tử Hưng, cũng là người xếp vị trí thứ hai trong tập đoàn. Cả hai đều tới kìal

"Đúng vậy, người phía sau bọn họ chẳng phải phó phòng Dương và phó giám đốc Lý sao? Có chuyện gì thế nhỉ? Hình như kia là Lý Đại Hải của Home City thì phải!"

"Không phải công ty đã xảy ra chuyện gì chứ? Tập trung nhiều lãnh đạo cấp cao thế này, ngay cả

Tổng giám đốc cũng tới!"


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn