Thiên Mệnh Chí Tôn


Trần Khiêm măng thầm một câu, lần này chỉ hạ xuống một chút.

Sau đó lại bị Ngô Sảnh kéo lên.

“Cậu làm gì vậy?”

Trần Khiêm cạn lời.

“Hừ, tôi còn muốn hỏi cậu đấy, ở trước mặt tôi mà mở cửa sổ à, làm gì mà phải mở? Lỡ bụi bay vào thì làm thế nào? Cậu chưa ngồi xe bao giờ à?”

Ngô Sảnh khinh bỉ nói.

Lúc này, điện thoại Ngô Sảnh vang lên.

“Được rồi Lâm Duyệt, tớ lái xe đến đón cậu ngay đây, cậu đợi tớ đi. Ừ ừ, chẳng phải tối qua đã nói với cậu rồi sao, đã tìm được người rồi. Đợi lát nữa leo núi, hành lý của bọn mình cứ để anh ta xách là được rồi, cậu cứ tập trung theo đuổi anh Vu Cường của cậu đi, đồ mê trai quên bạn!”

“Được, lát gặp, bạn trai tớ sao, bạn trai tớ có xe, anh ấy đã xuất phát rồi, lát nữa bọn tớ sẽ tác hợp cho cậu với Vu Cường, lát gặp nhé, muahI”

Nói xong, Ngô Sảnh cúp máy.

Cuối cùng Trần Khiêm cũng biết chuyện Ngô Sảnh nói là chuyện gì rồi?

“Cậu nói đưa tôi đi chơi là để tôi xách ba lô cho mấy người à? Con mẹ nói”

Trần Khiêm hơi tức giận nói.

“Ôi chao, cậu lo lắng cái gì chứ, xách ba lô một chút thì có sao? Cũng đâu có chết, với lại hôm nay mời cậu ăn cơm rồi cậu còn sợ gì nữa. Ngoài ra, tôi nói cho cậu biết nhé Trần Khiêm, hôm nay bạn thân tôi theo đuổi người cô ấy thích, cậu chú ý thái độ một chút cho tôi. Hôm nay chúng ta đều là diễn viên phụ thôi, bạn thân tôi với Vu Cường mới là nhân vật chính!”

Ngô Sảnh lại nói. Nếu như không phải đã lên xe rồi, ông cụ Ngô còn đưa hai người ra ngoài, thì Trần Khiêm đã muốn bỏ đi rồi.

Nhưng đã đồng ý rồi, không làm thì lại không được.

Thế là cũng chẳng lên tiếng nữa. Lúc này, Ngô Sảnh liếc nhìn gương chiếu hậu sau đó cười đắc ý: “Trần Khiêm, trông cậu có vẻ tức giận rồi nhỉ. Trước đây bảo cậu vác trên lưng bao nhiêu thứ đi nữa thì cậu cũng sẽ không tức giận mà, tôi biết tại sao bây giờ cậu lại tức giận rồi, ha ha, từ hồi tiểu học tôi đã nói với cậu rồi, hai ta không có khả năng đâu! Nghĩ cũng đừng nghĩ tới!”

Hồi tiểu học, anh chị em Ngô Sảnh Ngô Phong đều ở quê.

Đến cấp hai thì bọn họ mới lên huyện.

Lúc đó còn rất nhỏ, tất nhiên là nhóm Trần Khiêm, Lý Tiếu với cả Ngô Sảnh đi học cùng nhau rồi.

Ngô Sảnh lớn lên rất xinh đẹp, dù sao thì khi đó cô ta cũng là nữ thần trong mắt mấy đứa con trai, lúc chơi trò gia đình, ai cũng tranh nhau làm chồng Ngô Sảnh cả.

Cũng vì vậy mà Lý Tiếu với Trần Khiêm đã đánh nhau rất nhiều lần vì Ngô Sảnh.

Đương nhiên đó đều là chuyện của lúc nhỏ, có hiểu cái gì đâu!

Nhưng rõ ràng Ngô Sảnh vẫn cảm thấy, Trần Khiêm luôn thích cô ta.

Cảm thấy lúc mình nói là có bạn trai rồi thì chắc. chăn là Trần Khiêm khó chịu trong lòng.

Đương nhiên cô ta hiểu tính khí tầm thường này

của Trần Khiêm.

Trần Khiêm quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, lười nói chuyện với cô ta.

Chẳng bao lâu sau thì Ngô Sảnh đến đón bạn thân Lâm Duyệt.

Lâm Duyệt lớn lên cũng rất xinh đẹp. Hình như hồi tiểu học có gặp nhau rồi.

Không ngờ đã lâu vậy rồi không gặp, ai cũng xinh đẹp đến vậy.

Dáng dỏng cao, còn gầy nữa, cơ thể cũng rất đẹp.

Cô ta lên xe, nhìn thấy Trần Khiêm thì cũng cảm thấy rất quen.

Nhưng cũng không chào hỏi gì mà đưa túi của mình cho Trần Khiêm:

“Này, trong túi tôi có kem chống nắng với mỹ phẩm, có thể phải dùng bất cứ lúc nào, lát nữa đi chơi, cậu phải cầm giúp tôi!”

“Biết rồi!"

Trần Khiêm hơi mất kiên nhẫn gật đầu.

Sau đó nghe hai người Ngô Sảnh với Lâm Duyệt nói chuyện.

Đều là chuyện hôm nay Lâm Duyệt muốn theo đuổi Vu Cường.

Chẳng mấy chốc xe đã đến cổng khu thắng cảnh du lịch suối nước nóng. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bạn Trai Cũ Mất Trí Nhớ
2. Bạn Trai Chó Con Giúp Tôi Vả Mặt Em Kế Trà Xanh
3. Tôi Lỡ Chặn Cửa Của Trùm Trường Rồi!
4. Trà Hơn Trà
=====================================

Lúc này đã có hai anh chàng đẹp trai đứng đợi.

“Sảnh Sảnh, Lâm Duyệt, bên này bên này!”


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn