Thiên Mệnh Chí Tôn


Trần Khiêm gọi ông cụ Ngô, bà cụ Ngô và Lý Tiểu Linh, bốn người lái xe đến trấn Tiểu Tuyền.

Lái xe hơn hai mươi phút. Đã đến khu thắng cảnh suối nước nóng. Chẳng qua điều khiến Trần Khiêm bất ngờ là lúc

này, trong khu thắng cảnh suối nước nóng đông nghịt người và có không ít siêu xe.

cổng có rất nhiều người bán đủ loại hàng hóa.

Cứ như họp thường niên vậy. Hết sức náo nhiệt! Trần Khiêm giật mình.

Anh nhìn ra xa, từ cổng sơn trang đến khách sạn khu thăng cảnh được trải thảm đỏ.

Nhân viên hai bên thảm đó vẫn đang bận rộn. Nếu không phải xe của Lý Chấn Quốc đang ở đây thì Trần Khiêm còn cho rằng đây không phải nơi tổ chức sinh nhật cho mình.

"Trời ơi, đông người thết Trần Khiêm, cậu đặt nhà hàng nào? Nhất định là bên trong đã được bao trọn rồi.

Lý Tiểu Linh thắc mắc.

"Đúng đó Tiểu Khiêm, chúng ta tìm đại một nhà hàng trên trấn là được, nếu không được thì để bà về nhà nấu cơm cho các cháu. Ở đây không chỉ đông người mà ăn bữa cơm cũng rất đắt!"

Ông cụ Ngô cũng lên tiếng.

"Đừng lo, chúng ta cứ vào trong ăn cơm là được!" l

Trần Khiêm cười gượng. Đến bây giờ Trần Khiêm cũng không định giấu giếm, dù sao buổi tiệc hôm nay cũng chuẩn bị cho anh.

Anh đang định giải thích với Lý Tiểu Linh và ông cụ Ngô, bà cụ Ngô.

"Ông bà nội, sao ông bà lại tới đây?"

Đột nhiên, Ngô Phong và mấy thanh niên đi tới.

Trông thấy hai ông bà, anh ta lên tiếng.

"Phong Tử, ông bà của cậu tới chơi, sao cậu không báo sớm để nhờ người trong khu thắng cảnh

sắp xếp cho họ vào trong chơi. Dù sao chúng ta cũng chỉ ở đây chờ cấp trên đến!"

"Khụ khụ, còn không phải vì cân nhắc đến việc cấp trên tới chơi trên danh nghĩa cá nhân sao. Đây không phải việc công, sao có thể bảo người trong khu thắng cảnh sắp xếp cho chúng tôi được!"

Ngô Phong nói: "Chẳng phải ba mẹ tớ cũng đi ở khu vực lân cận thôi sao!"

"Ông bà đến tổ chức sinh nhật cho Trần Khiêm. Đúng rồi, ba mẹ cháu đâu?"

Ông cụ Ngô hỏi.

"Phụt! Sao mọi người lại chạy đến đây tổ chức sinh nhật cho Trần Khiêm? Nơi này đã được bao trọn rồi!"

Ngô Phong liếc nhìn Trần Khiêm.

Anh ta biết tính ông bà, đều là nông dân chất phác.

Tên Trần Khiêm này thì hay rồi, rõ ràng là ở đây đã được bao hết, vậy mà cậu ta còn kéo hai người

già chẳng biết gì đến đây tổ chức sinh nhật.

Khiến Ngô Phong cảm thấy xấu hổ trước mặt đồng nghiệp.

"Ba mẹ, sao ba mẹ lại tới đây?"

Đúng lúc này, bác cả, chú hai, chú ba và Ngô Kiệt, Ngô Sảnh đi về phía này.

Bác cả buồn bực hỏi.

Sự việc hôm nay là thế này, mọi người đều biết khu thắng cảnh sắp tổ chức một lễ hội lớn, nghe nói là tổ chức sinh nhật cho một người có máu mặt, còn mới người nổi tiếng nữa, cho nên bọn họ đến chơi.

Không chỉ đi chơi mà nói không chừng còn có thể nhân cơ hội này làm quen với mấy người bạn có bản lĩnh lớn để mở rộng mạng lưới quan hệ của mình.

Vì lẽ đó, gần như ai cũng dẫn theo người nhà tới.

"Hừ, còn sao nữa, là bị tên Trần Khiêm này chở tới"

Tiếp đó, Ngô Phong tức hổn hển kể lại chuyện vừa nãy cho mọi người.

"Ha ha, đúng là không biết tự lượng sức mình, cũng chẳng nhìn xem đây là đâu, hôm nay là ngày mấy. Với bản lĩnh của cậu cũng đòi vào trong khu thẳng cảnh tổ chức sinh nhật!"

Thím hai khoanh tay cười khẩy.

Nếu hôm nay Trần Khiêm vào trong được thì giỏi hơn con gái mình rồi, điều này sao có thể chứ?


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn