Thiên Mệnh Chí Tôn


Lúc này, có một người đang ngồi bên bờ sông.

“Cậu Long, việc đã được giải quyết rồi, nhưng số tiền mà cậu đã hứa vẫn chưa đến nữa?”

Một người có vẻ mặt hơi gian xảo nói. “Hừ, cậu gấp cái gì chứ, chẳng phải tôi bảo cậu đi tìm chỗ trốn đi sao, yên tâm, thiếu gia đây sẽ không thiếu tiền cậu đâu!”

Trong điện thoại, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Vấn đề là tôi không yên tâm, cậu Long, lần này vì cậu, tôi không những đắc tội với nhà Âu Dương mà còn khiêu khích đến cả cậu Trần. Hôm nay người của cậu Trần suýt chút nữa đã lật tung cả Kim Lăng lên để tìm tôi. Lỡ như sau này cô Âu Dương Như đó nhớ lại, thì tôi tiêu chắc rồi!”

Người đó nói tiếp: “Lần này, Hầu Tam tôi đây vì cậu mà không màng gì, cho nên cậu mau đưa tiền cho tôi đi, tôi phải rời khỏi nơi thị phi này, nếu không, tôi tin là chẳng bao lâu sau nhà Âu Dương sẽ biết ai là người đưa ra chủ ý động đến Âu Dương Như thôi, he he. Lúc đó thật sự sẽ rất náo nhiệt đấy, nhà họ Long với nhà Âu Dương giao dịch kinh doanh nhiều vậy mài!”

“Đệch, Hầu Tam, con mẹ nó cậu dám dọa tôi?” Long Thiếu Vân hừ lạnh một tiếng.

Đúng là vậy, lần này, Long Thiếu Vân vì muốn kéo Trần Khiêm xuống, tìm một trợ thủ đắc lực, quả thực đã đưa ra chủ ý động vào Âu Dương Như, dù sao thì thế lực nhà Âu Dương cũng tương đương với nhà họ Long, như vậy thì Trần Khiêm mới ngã xuống được.

Vấn đề không chỉ đơn giản là mình muốn ôm người đẹp về.

Mà còn có thể giúp cho gia tộc một lần nữa giành lại được sản nghiệp ở Kim Lăng.

Thay gia tộc trút giận vì năm đó đã bị Trần Hiểu đuổi ra khỏi thị trường Kim Lăng.

Mở đường cho việc thừa kế của mình sau này.

Rõ ràng, Hầu Tam cũng biết rất rõ mối quan hệ ân oán này.

Chỉ trong một thời gian ngắn mà Long Thiếu Vân đã tập hợp được nhiều người giúp đỡ ở Kim Lăng như vậy, cũng bởi vì trước kia nhà họ Long đã chen chân được vào Kim Lăng, cho nên có một số mối quan hệ nhất định.

“Không phải đang dọa cậu nhưng hết cách rồi, không đưa tiền cho tôi thì tôi sống thế đéo nào được! Hơn nữa chị của cậu Trần còn chưa về, hừ hừ, nếu như chị ta quay về, biết tôi với cậu thông đồng chơi em trai chị ta, năm đó nhà họ Long ở Kim Lăng làm thế nào mà bị Trần Hiểu chơi đến chết, chắc là không cần tôi phải nhắc đâu nhỉ?”

Hầu Tam nói.

“Được, cậu đang ở đâu? Tôi cử người đến đưa tiền cho cậu, cầm được tiền thì ngậm miệng lại rồi mau cút đi!"

Long Thiếu Vân lạnh giọng nói. Hầu Tam ngay lập tức nói địa chỉ.

Chẳng bao lâu sau, có hai chiếc Maybach dừng lại bên bờ sông.

Một ông già từ trên xe bước xuống, thêm vài người vệ sĩ mặc đồ đen.

Trong tay ông già xách một cái hộp. Đi đến trước mặt Hầu Tam.

“He he, vầy mới đúng chứ. Loại chuyện vu oan hãm hại thế này, tìm Hầu Tam tôi đây chắc chăn không thành vấn đề, đảm bảo bọn họ không có bằng chứng nào đâu. Ha ha, để tôi đếm!”

Hầu Tam nhận tiền, cười.

“Tìm cậu là không sai mà, Hầu Tam cậu rất có bản lĩnh, nhưng miệng cũng lớn quá rồi. Vì để chơi chị em nhà họ Trần cho nên chuyện này mới liên lụy đến nhà Âu Dương, vì vậy cậu Long nhà chúng tôi rất lo cậu không kiểm soát được cái miệng của cậu!”

Ông già trông như một lão quản gia nhàn nhạt cười.

“Yên tâm yên tâm, miệng tôi ngậm chặt lắm!” Hầu Tam cười.

Người quản gia này đưa mắt ra hiệu với mấy tay thuộc hạ bên cạnh, đặc biệt là Bọ Cạp Tóc Dài.

Ngay lập tức, mấy tên thuộc hạ này hành động. Bổ nhào vào bắt lấy Hầu Tam.

“Ôi đệch, các người muốn giết người diệt khẩu, con mẹ nói”

“Ha ha, xin lỗi nhé Hầu Tam, vì sự hợp tác đồng tâm của nhà Âu Dương và nhà họ Long để đối phó với chị em nhà họ Trần, chỉ có thể hi sinh cậu thôi! Với lại, đáng lẽ cậu đừng nên đe dọa cậu Long mới đúng! Ra tay đi!”

Nói xong, Bọ Cạp với một tay đang băng bó, đánh vào cổ Hầu Tam.

“Đậch con mẹ tụi bây!” Hầu Tam giơ chân lên, đá vào tay Bọ Cạp.

Sau đó vùng mạnh, nhanh như chớp chạy đi, nhảy thẳng xuống sông.

“Mẹ kiếp, sao các người bất cẩn thế hả, tên nhóc đó như một con cá chạch, nếu không bắt được cậu ta thì sau này đừng nghĩ đến việc có cơ hội thứ hai nữa!”

Quản gia măng.

Hầu Tam ở dưới nước một lúc lâu rồi mới lên bờ.

Lúc này mắng một câu: “Chết tiệt, quả nhiên Long Thiếu Vân chẳng phải người tốt gì, suýt chút nữa là rơi vào tay anh ta rồi, nhưng không trả tiền cho Hầu Tam tôi sao, mơ đi cưng. Cậu động đến tôi, thì tôi sẽ động đến người phụ nữ của cậu!”


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn