Thiên Mệnh Chí Tôn


Tất cả mọi người đều bàn tán.

"Hừ, mấy cậu to gan thật, chạy tới đây gây sự, có giỏi thì bảo Trần Khiêm tới đây, sao phải bảo các cậu tới thế? Bảo anh ta tới đây đi chứ, còn nữa, đừng tùy tiện gọi người khác là chị dâu nhé!"

Dương Hạ nói.

Không biết sao khi nghe Hoàng Vĩnh Hào gọi Tân Nhã là chị dâu, trong lòng Dương Hạ lại thấy khó chịu đến vậy!

"Mẹ kiếp, tôi thấy bọn này đúng là tìm đường chết, năm lần bảy lượt gây chuyện trong tiệc sinh nhật tôi, đánh chết chúng cho tôi!"

Long Thiếu Vân mắt đỏ ngầu gào lên.

Tất cả vệ sĩ nhà họ Long dẫn tới ngày hôm nay đều vây lên.

Cũng phải hơn trăm người.

Khí thế hừng hực, dọa những phú thương danh tiếng giật mình hoảng sợ.

"Ôi đệch, nhiều người vầy à? Tao sợ quá đi mất, mà muốn so số lượng ở đất Kim Lăng này sao?"

Hoàng Vĩnh Hào đút tay trong túi cười nói. Sau đó huýt sáo một cái. "Âm ầm ầm!"

Thì thấy một đám người đột nhiên xông từ ngoài cửa vào.

Trông ra xa thì thấy người xếp đến nửa sườn núi, toàn bộ đều lũ lượt kéo lên trên này.

Chí ít cũng phải năm sáu trăm người, hơn nữa ai ai cũng đều là vệ sĩ Trần Thị khí chất bất phàm.

Bao vây chỗ này lại chặt như nêm cối.

Sau lưng Hoàng Vĩnh Hào thì người đứng đày đặc.

Long Thiếu Vân cũng bị cảnh tượng này dọa mất mật.

Dương Hạ cũng im miệng.

Đúng thế, chỉ so thế này thôi thì nhà họ Long chẳng có ưu thế nào hết. Còn bọn họ đều là người của Trần Khiêm.

Trần Khiêm trở thành như thế này từ bao giờ? Trong lòng Dương Hạ nghĩ.

Mấy người có địa vị nhà họ Long nhìn quanh bốn phía, giờ đây nuốt một ngụm nước miếng.

âu ba, tuyệt đối không được xốc nổi, bọn họ cố ý tới gây chuyện, chúng ta mà ra tay trước thì bọn họ có lý do rồi!"

Bấy giờ, một người có địa vị trong nhà họ Long nói với Long Thiếu Vân.

"Thiếu Vân, phải nhịn, tôi muốn xem thử bọn họ có thể làm được gì!"

Một người khác cũng hơi kiêng kị nói.

"Tổng giám đốc Lý tới rồi!" Ngay lúc này, không biết ai kêu lên.

Sau đó một đám người tự động nhường đường.

Là mấy người Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng tới.

"Tổng giám đốc Lý, Tổng giám đốc Triệu!"

Vài phú thương đứng bên cạnh nhìn ra cục diện, vội vã chào hỏi.

Còn nhà họ Long, lúc nhìn thấy Lý Chấn Quốc.

Thì một người đàn ông trung niên bước sang.

"Ông Lý, lâu ngày không gặp, hôm nay cậu Long nhà tôi tổ chức tiệc sinh nhật ở sơn trang suối nước nóng, ông thế này là có ý gì?"

Rất rõ ràng, vài người có địa vị trong nhà họ Long đều quen biết Lý Chấn Quốc.

"Chẳng có ý gì, nghe nói cậu Long muốn tổ chức sinh nhật, bọn tôi cũng tới góp vui thôi. Cậu Long, chúc mừng sinh nhật nhé!"

Lý Chấn Quốc cười nói.

"Nhiều vệ sĩ thế kia lại là chuyện gì vậy ông Lý?"

Vị kia của nhà họ Long lại hỏi.

"Ông nói bọn họ ấy à? Trước đây họ làm vệ sĩ trong phố thương mại Kim Lăng, chỉ là nghe nói cậu Long muốn tổ chức sinh nhật ở chỗ làm cũ sơn

trang suối nước nóng nên đều hào hứng! Nên cũng sang cả đây! Ông Long, ông nhạy cảm quá rồi đấy!"

"Hơn nữa, chúng tôi tới chúc mừng mà không mời chúng tôi vào uống một ly à?"

Lý Chấn Quốc nói. Long Thiếu Vân nhịn một bụng tức.

Nhưng anh ta không ngu, cũng không dám manh động.

Chỉ đành tức giận quay phắt đầu sang một bên.

"Đương nhiên, nhà họ Long chúng tôi vô cùng hiếu khách!"

Người có địa vị trong nhà họ Long thản nhiên nói: "Mời ông Lý!"

Sau đó, mấy người Lý Chấn Quốc và Hoàng Vĩnh Hào ngồi xuống bàn bên cạnh bàn của Long

Thiếu Vân.

Còn Long Thiếu Vân thì buồn bực đang định uống rượu.

Bịcht

Một tiếng vang lên, cảm giác như mặt mình vừa bị thứ gì đó ném vào.

Ngẩng đầu lên thì thấy Hoàng Vĩnh Hào và Bạch Tiểu Phi đang ném lạc rang vào mình.

"Mẹ nó!"

Long Thiếu Vân hung hăng trợn Hoàng Vĩnh Hào và Bạch Tiểu Phi.

Tay năm chặt thành quyền. Nén cơn giận này xuống. Bịch!

Lại nữa, lần này là một miếng thịt kho tàu ném thẳng lên mặt Long Thiếu Vân.

"Cái đệch con mẹ mày!" Long Thiếu Vân đứng bật dậy. "Thiếu Vân, đừng bộp chộp!"

Thế là anh ta bị người có địa vị trong nhà họ Lòng ấn vai xuống...


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn