Thiên Mệnh Chí Tôn


Sau khi Tô Mông Mông mở cửa.

Vẻ mặt khó chịu nói.

“Cô Tô Mộc Vũ có ở đây không? Tôi muốn tìm cô ấy nói chút chuyện!”

Ngoài cửa vang lên một giọng nữ lanh lảnh.

Cô gái này chẳng phải ai xa lạ mà chính là Tân Nhã.

“Cô đến làm gì?”

Đương nhiên Tô Mộc Vũ không có một chút thiện cảm nào với Tần Nhã cả.

Có chăng thì cũng là sự căm ghét thôi.

Cho dù Trần Khiêm thật sự không có quan hệ gì khác với cô ta, nhưng tại sao cô ta lại khoác tay Trần Khiêm, tại sao Trần Khiêm lại phải đính hôn với cô ta chứ?

“Cô Tô Mộc Vũ, tôi muốn hai chúng ta mói chuyện riêng, có thể không?”

Tân Nhã nói. Hôm nay về nhà, tâm trạng cô ta cứ không yên.

Cho nên cô ta muốn tìm Tô Mộc Vũ để nói chuyện.

“Nói cái gì, cô có thể nói rồi!” Hai người đến công viên bên cạnh.

“Tôi sẽ nói thẳng. Mặc dù xuất phát từ ý định ban đầu của tôi, nếu cô thật sự chia tay với Trần Khiêm, vậy thì đó là chuyện tốt đối với tôi, tôi cũng không giấu gì cô, quả thực là tôi thích Trần Khiêm, vả lại còn từng theo đuổi cậu ấy nữa!”

Tân Nhã nói.

Tô Mộc Vũ quay đầu sang một bên, không nói gì.

“Nhưng, vì thích cậu ấy cho nên tôi mới nhận ra cậu ấy một lòng với cô thế nào. Thật đó, từ đầu đến cuối, trái tim cậu ấy dành cho cô không hề thay đổi. Dù cho tôi có tốt với cậu ấy thế nào đi nữa thì cậu ấy cũng hoàn toàn như không nhìn thấy. Tôi nghĩ, nếu vì hai chúng ta hiểu lầm khiến cho cô với cậu ấy chia tay thì cậu ấy chắc chắn sẽ rất buồn, rất đau khổ. Bởi vì cậu ấy rất tốt bụng, thích giúp đỡ người khác, lần này, thật sự là cậu ấy đang giúp tôi thôi! Không phải làm chuyện có lỗi với cô đâu!”

Tân Nhã ngẩng đầu nhìn Tô Mộc Vũ rồi nói.

Sau đó lại kể với Tô Mộc Vũ về một số chuyện mình với Trần Khiêm đã trải qua trong khoảng thời gian trước.

Tô Mộc Vũ cũng không ngờ khoảng thời gian trước Trần Khiêm lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Nhưng nói thật, Trần Khiêm giúp Tân Nhã nhiều lần như vậy, trong lòng Tô Mộc Vũ vẫn hơi ghen tuông, khó chịu.

Mà nghĩ đi nghĩ lại thì Trần Khiêm cũng không có làm gì.

“Tôi hiểu ý của cô, là cô với Trần Khiêm đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện, còn tôi với Trần Khiêm trải qua ít chuyện?”

Tô Mộc Vũ lại hỏi. “Tôi không có ý này, nhưng cô đã nói như vậy rồi, thì cô có thể nghĩ lại xem, từ khi cô với Trần

Khiêm ở bên nhau, cô đã làm được gì cho cậu ấy rồi? Lúc cậu ấy khó khăn, cô ở đâu?”

Tân Nhã cũng không có ý gì khác, chỉ muốn nói hết tất cả mọi chuyện ra.

Cô đã làm được gì cho Trần Khiêm?

Lúc cậu ấy khó khăn, cô ở đâu?


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn