Thiên Mệnh Chí Tôn


“Hơn nữa, nhân viên trao thưởng, tôi đã quyết định chọn một trong số các thực tập sinh của kì này. Điều phải đặc biệt chú ý đó là giao lưu tương tác với ông lớn này!”

Chủ nhiệm Hầu cũng vô cùng căng thẳng nói.

“Hoa Lệ, bọn tôi ủng hộ cậu!”

Lúc này, một nhóm người ở hội trường hô hào.

Bọn họ đều là những cậu ấm có máu mặt, có tiền, rõ ràng là đến để ủng hộ Dương Hoa Lệ, đương

nhiên cũng có đủ tư cách để vào hội trường rồi.

Thực thế thì tính đến hiện tại đã có rất nhiều người vào vị trí rồi.

Ngay cả những ông lớn ở Yên Kinh, Ma Đô cũng đến.

Khóe miệng chủ nhiệm Hầu giật giật, sau đó ngượng ngùng cười: “Tôi với đài truyền hình đã thảo luận và đưa ra quyết định rồi, để bạn Tô Mộc Vũ đảm nhiệm!”

“Mộc Vũ, em phải cố lên nhé!”

Chủ nhiệm Hầu gửi gắm niềm hi vọng.

Tô Mộc Vũ gật đầu.

“Hừ, em không đồng ý!”

Mặt Dương Hoa Lệ thoáng chốc tái xanh, không nghi ngờ gì nữa, lần này ai được chọn thì chính là người đứng đầu trong các thực tập sinh rồi.

Cho nên tất nhiên Dương Hoa Lệ lo lắng rồi.

“Hoa Lệ, em còn có nhiệm vụ khác, có gì mà không đồng ý chứ?”

Chủ nhiệm Hầu biết xuất thân của Dương Hoa Lệ, cho nên cũng không dám quá nghiêm khắc.

“Em không có nói em muốn được chọn, ý của em là chọn ai cũng được nhưng không thể là một kẻ trộm được. Nếu không thì quả thực là một sự xúc phạm đối với người khác!”

Dương Hoa Lệ nói. “Kẻ trộm gì? Em nói gì vậy chứ?” Chủ nhiệm Hầu nghiêm khắc nói. Bạ𝔫 đa𝔫g đọc t𝘳𝓾𝘆ệ𝔫 tại ﹙ t𝘳𝓾 mt𝘳𝓾𝘆𝐞𝔫.𝖵𝔫 ﹚

“Nói mới nhớ, em đang định báo cáo với chủ nhiệm đây. Tối hôm qua, Tô Mộc Vũ trộm lấy nhãn kim cương mà bạn trai Hiểu Vân tặng cho cậu ấy, tất cả bọn em đều nhìn thấy, bắt quả tang tại trận

Dương Hoa Lệ nói.

Tất cả các cô gái đều gật đầu.

Nói thật, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì chẳng ai tin đây là sự thật cả.

“Dựa vào điểm này thì Tô Mộc Vũ đã không có tư cách rồi!”

“Đúng vậy, sao có thể để loại người này làm được?”

“Xía, cứ đuổi thẳng cổ ra ngoài thôi, còn trộm đồ nữa, thật mất mặt mài!”

“Đúng vậy, thực tập sinh chúng ta bị cô làm mất hết danh dự rồi!”

Có không ít thực tập sinh, trong đó có cả những cô gái ghen tị với Tô Mộc Vũ, lúc này cùng nhau nói hùa vào.

“Tôi không ăn cắp, tôi không có...”

Đối mặt với sự khinh bỉ và chỉ trích của người khác, Tô Mộc Vũ nói.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn