Thiên Mệnh Chí Tôn


Hồ Tuệ Mẫn vừa thấy người bước vào khu giải trí cao cấp không phải ai khác mà chính là Trần Khiêm.

Vừa đi còn vừa nhìn khắp nơi, hiển nhiên rất thong dong thoải mái.

Thoáng chốc Hồ Tuệ Mẫn đã sực tỉnh.

Hẳn là ban nấy lúc Vương Kiện đưa thẻ vip ra, bởi vì Trần Khiêm cứ theo sát nhóm các cô nên nhân viên công tác hiểu lầm Trần Khiêm cũng là một trong những thành viên của nhóm này.

Sau đó cứ thế mà vào.

Chuyện này làm Hồ Tuệ Mẫn cực kỳ không thoải mái.

“Này này này, Trần Khiêm, sao cậu cũng vào đây vậy? Ai cho cậu vào?”

Hồ Tuệ Mẫn bực mình nói. “Hả2"

Trần Khiêm nghe sự chất vấn một cách khinh thường của Hồ Tuệ Mẫn, chợt ngạc nhiên.

Còn ai cho mình vào đây nữa.

Mình muốn vào thì vào thôi, dù sao lúc mình và Chu Minh đến thì nhân viên kia cũng biết mình.

Tất nhiên là được vào tự do rồi.

Trên ngọn núi cao nhất của khu vui chơi này còn có một vài trang viên nhỏ.

Bây giờ Chu Minh và Tô Tử Nguyệt còn đang ở trên đấy.

Trần Khiêm phải thông qua khu giải trí để lên trên tìm hai người đó.

“Đúng là, cậu có thấy xấu hổ không, chẳng lẽ không biết vào đây phải có thẻ khách vip à, tôi nói cho cậu biết, người bình thường không được vào, cậu biết không?”

Hồ Tuệ Mẫn hỏi với ánh mắt khinh thường.

“Tôi biết mà!”

Trần Khiêm gật đầu.

“Mẹ kiếp, cậu biết mà còn đi vào theo hả, Vương Kiện người ta đưa thẻ khách vip ra, sau đó

cậu đi theo chúng tôi để trà trộn vào đây!”

Hồ Tuệ Mẫn bất lực nhắc nhở.

Đúng vậy, mặc dù lúc trước, cô ta chưa đến mức chán ghét Trần Khiêm nhưng ít nhiều gì cũng thấy khinh thường.

Còn bây giờ, Hồ Tuệ Mãn đã thật sự hơi chán ghét rồi.

Vương Kiện đâu có mời cậu vào đâu, chỉ mời Quân Văn, Vương Văn và Lương Mạnh đến chơi thôi.

Nhưng cậu lại đi theo vào đây là sao.

Rồi Vương Kiện sẽ nghĩ thế nào đây.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn