Thiên Mệnh Chí Tôn


Thì thấy có vài người giống vệ sĩ đẩy nhóm người đang chụp hình chung với Dương Vũ Phỉ ra, một chàng trai nhà giàu đút tay vào túi bước qua.

Mà nhìn thấy cậu ấm này.

Rất nhiều người bản địa đều biết điều lui sang chỗ khác.

Mà Dương Vũ Phỉ đang chuẩn bị chụp hình với Hồ Tuệ Mẫn đã đợi rất lâu lại bị một vệ sĩ đập điện thoại.

“Anh làm gì vậy?”

Hồ Tuệ Mẫn quýnh lên.

“Gì mà làm gì, cậu Lưu muốn tán gẫu với Dương Vũ Phỉ, cút ngay!”

Vệ sĩ tức giận nói. “Tuệ Mẫn Tuệ Mẫn, lại đây nhanh lên!”

Mà lúc này, sắc mặt của Vương Kiện đang đứng bên cạnh đã xanh mét, vội vã gọi Hồ Tuệ Mẫn.

Vì thông qua thời gian tiếp xúc ngắn, Vương Kiện cũng biết Hồ Tuệ Mẫn là người nóng tính cực kỳ.

Vì thế lập tức kéo Hồ Tuệ Mãn sang chỗ khác ngay.

“Sao vậy?” Hồ Tuệ Mãn lạnh mặt hỏi.

“Cậu Lưu này tên là Lưu Vũ Tường, là cậu ấm của một trong những gia tộc quyền thế ở Thục Xuyên, có vẻ như anh ta và Dương Vũ Phỉ có việc nên đừng nhúng tay vào!”

Vương Kiện vội vã nói.

Trần Khiêm nghe, trông có vẻ như Lưu Vũ Tường này là người kiêu ngạo ngang ngược.

“Các anh muốn làm gì?”

Mà vừa thấy có chuyện, quản lý của Dương Vũ Phỉ ra can thiệp ngay.

Trần Khiêm nghe loáng thoáng, đại khái là công ty của Lưu Vũ Tường đã từng mời Dương Vũ Phỉ làm người đại diện phát ngôn nhưng Dương Vũ Phỉ từ chối, bây giờ Dương Vũ Phỉ lại làm người đại diện phát ngôn cho công ty đối thủ cạnh tranh nên Lưu Vũ Tường sốt ruột.

Hơn nữa xem ra hình như chuyện này còn phức tạp hơn nữa.

Lần này Dương Vũ Phỉ đến Thục Đô đã từng bị người khác chặn đường.

Ép Dương Vũ Phỉ phải hủy việc làm người đại diện phát ngôn.

Nhưng Dương Vũ Phỉ không đồng ý.

Vì xảy ra mâu thuẫn, cho nên mới có cảnh tượng này.

Mà Lưu Vũ Tường cũng được xem như là nhân vật lớn, bây giờ có một số người ở đây nhưng không ai dám chụp hình.

“Tôi nói rồi, không đồng ý là không đồng ý.”

Mà hiển nhiên Dương Vũ Phỉ cũng rất kiên quyết, tuyệt đối không thỏa hiệp.

“Mẹ nó, vậy đừng trách tôi không khách sáo!” Sau đó có vệ sĩ tiến lên xô Dương Vũ Phi.

Chắc chẵn vệ sĩ của Dương Vũ Phỉ phải bảo vệ, xảy ra mâu thuẫn, hai bên đều ra tay.

“AI"

Một vài cô gái sợ hãi hét lên. “Ngang ngược quái” Hồ Tuệ Mẫn cũng sốt ruột.

Nhìn tên Lưu Vũ Tường kia muốn bước qua nắm đầu anh ta.

Hồ Tuệ Mẫn chạy đến, kéo Dương Vũ Phỉ sang một bên.

Cũng không biết có phải Lưu Vũ Tường đang đút tay vào túi, khí thế hào hùng bị trượt chân hay không.

Mà vồ phải không khí, kết quả đập đầu vào một bệ đá bên cạnh.

Một tiếp bốp. Ngay lập tức, mặt Lưu Vũ Tường chảy đầy máu. “Cậu LưullI”

Nhóm vệ sĩ hoảng sợ thét to.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn