Thiên Mệnh Chí Tôn


Mọi người vui vẻ ra mặt.

Lúc này, đội du thuyền cao cấp từ từ tiến lại gần.

Mấy người cậu Dương Triệu Nhất Phàm đều không dám nói chuyện lớn tiếng, ngoan ngoãn bước lùi sang một bên.

"Trời ạ, cậu mau nhìn nhân viên phục vụ trên chiếc du thuyền của đảo Thiên Cung xem, quần áo bọn họ mặc chắc phải đắt lắm đó!"

"Đương nhiên là đắt rồi."

"Trời ạ, nếu như tôi có thể thể trở thành nhân viên trên chiếc du thuyền sang trọng đó thì chết cũng an lòng!"

Có cô gái không kìm được than thở.

"Quả nhiên là núi cao còn có núi cao hơn, trước đây tôi tưởng Trần Khiêm đã là trời là trăng, cho đến tận lúc gặp được cậu Dương, mới giúp tôi mở ra cánh cửa bước vào thế giới mới, thật là như đi lạc vào một vùng trời khác vậy!"

Trong mắt Triệu Nhất Phàm lộ ra khát khao cháy bỏng, cô ta nghĩ thầm.

Tô Mộc Vũ bị dọa mấy lần, lúc này lui bước sang một bên.

Đoàn thuyền cập bến.

Từ trên boong thuyền, hai mươi mấy cô phục vụ xinh đẹp lần lượt bước xuống, chia ra đứng ở hai bên trái phải, trang phục giống với trang phục của những cô hầu gái phục vụ quý tộc châu Âu thế kỉ trước.

Sau các cô, một người đàn ông trung niên bước xuống.

"Á? Hình như bọn họ đang đi tới phía chúng ta đấy!"

Một cô gái kích động nói. Triệu Nhất Phàm nín thở đợi chờ.

Sau đó người đàn ông trung niên đó đi lướt qua trước mặt bọn họ.

Cung kính đi tới trước mặt Tô Mộc Vũ đang rất đỗi kinh ngạc.

"Thưa cô Tô Mộc Vũ, cô chủ sai tôi tới đón cô lên thuyền!"

Người đàn ông cúi chào thật thấp, vô cùng kính

cẩn. Dáng vẻ của Tô Mộc Vũ như thế nào, đang đứng đợi ở chỗ nào, ông ta đã biết rõ từ trước.

"Đón... đón tôi hả?"

Tô Mộc Vũ nhìn hơn mười chiếc du thuyền đang đỗ trước mặt, thật sự là hồn vía lên mây.

Chị gái Trần Hiểu của Trần Khiêm thật sự là giàu nứt đố đổ vách!

"Tất nhiên rồi, thưa cô Tô Mộc Vũ, chúng tôi đặc biệt đến tiếp đón cô, để cô đợi lâu như vậy, thật sự là có lỗi!"

Nghe thấy hững lời quản gia vừa nói.

Cô gái vừa nãy móc mỉa Tô Mộc Vũ há hốc miệng ngạc nhiên, nhét được cả quả trứng gà vào luôn.

Mới vừa rồi còn cười nhạo cô ấy, hóa ra người ta vốn không thèm ngó ngàng đến bữa tiệc du thuyền này!

Mà cậu Dương lúc này mới vỡ lẽ ra rằng, thảo nào người ta lại tỏ ra lạnh lùng với mình như vậy, lúc này anh ta đã nhận thức được khoảng cách giữa bọn họ. Nghĩ lại mới rồi còn khoe điều kiện gia đình ở trước mặt con gái nhà người ta liền cảm thấy bản thân thật sự là ngu muốn chết.

Còn về Triệu Nhất Phàm, tất nhiên là cô ta khó mà tin nổi chuyện vừa xảy ra.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn