Thiên Mệnh Chí Tôn


Tốc độ nhanh, lực mạnh.

Chuyện vừa xảy ra khiến cho mọi người chứng kiến đều cảm thấy kinh hãi.

Thẩm Quân Văn nhếch nhác bò dậy từ dưới đất, anh ta giật mảnh vải đen đang che mắt xuống.

Ánh mắt tràn đầy hoảng sợ nhìn Phương Kiển Nám.

Ngay cả Hồ Tuệ Mẫn cũng trợn tròn hai mắt, cô gái này thật sự quá mạnh mẽ.

Phương Kiển Nám lúc này ngửa bàn tay làm động tác ngoắc Thẩm Quân Văn hai chân run rẩy như sắp không đứng vững nổi, ý bảo anh ta tấn công đi.

Thẩm Quân Văn bùng lên một ngọn lửa giận dữ, trực tiếp xông lên.

Äm!

Dùng một tốc độ nhanh hơn cả đòn vừa rồi, Phương Kiển Nám sử dụng một cú đá tống ngang, Thẩm Quân Văn giống như một con diều đứt dây, bay ngược ra phía ngoài sân đấu.

Tất cả mọi người há to miệng, nhìn cảnh trước mắt một cách khó tin.

Ngay cả Trần Khiêm cũng bị việc vừa xảy ra làm cho khiếp sợ không thôi.

Quá mạnh mẽt

Thẩm Quân Văn đã rất mạnh rồi, vậy mà đứng trước mặt Phương Kiển Nám, anh ta không đỡ nổi dù chỉ một chiêu.

Còn khiến cho bản thân chật vật như vậy!

"Anh Quân Văn!"

Mấy người Từ Văn Đào xông đến đỡ Thẩm Quân Văn dậy, anh ta gần như không đứng nổi, dùng

hai tay ôm chặt lấy ngực mình.

Thẩm Quân Văn đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.

Cả khuôn mặt đều thể hiện ý kính nể.

Ngay cả Lương Phi cũng vô cùng khâm phục cô gái này.

"Ra đòn đẹp lắm, cậu rất giỏi!"

Từ Dương Dương nhìn thấy gì, Thẩm Quân Văn vừa đánh bại Lương Phi mới chớp mắt đã thua dưới †a của con nhãi lớp bên cạnh sao?

Tuy rằng Thẩm Quân Văn là bạn tốt của anh trai, thế nhưng cô ta vẫn đứng dậy võ tay khen ngợi người đó.

Hội trường trong phút chốc cũng sôi động hẳn lên.

"Hừ, mang danh là người giỏi nhất cũng không phải là đối thủ của chị ấy, tôi thấy đàn ông các cậu cũng chỉ có vậy mà thôi! Nhạt nhẽo vô vị!"

Phương Di đắc ý nói.

"Mấy bạn nam có ai không phục, muốn đứng ra thách đấu với chị ấy nào?"

Phương Di còn nói.

Nhưng mà cả đám con trai chỉ dám cúi đầu, hiển nhiên là bị dọa hết lượt rồi.

Từ Văn Đào cũng không dám bước ra, dù sao Thẩm Quân Văn giỏi như vậy cũng không phải là đối thủ của cô ta mà.

"Đúng rồi, không phải Trần Khiêm rất am hiểu sao? Sao lại không đấu thử một trận?"

Từ Dương Dương nghiêng đầu nhìn về Trần Khiêm đang đứng sau lưng, cô ta cất giọng châm chọc hỏi.

"Có người trời sinh đã là kẻ ngu si, mới vừa rồi còn nhiệt tình vỗ tay khen ngợi Thẩm Quân Văn, lúc này đến võ tay cũng không dám võ nữa!"

Từ Dương Dương nói.

Hơn nữa, không biết có phải cô ta cố ý hay không, lúc này lại đột nhiên giật lùi một bước, vừa hay lại giãm trúng lên chân Trần Khiêm.

Cô ta đi một đôi giày cao gót có gót nhọn, gót giày rất chắc, bị cô ta đạp cho một cái như vậy, Trần Khiêm đau đến nhe răng trợn mắt.

"Cút sang một bên!"

Trong cơn hoảng loạn, Trần Khiêm lỡ chân đá trúng mông của Từ Dương Dương, làm cô ta chới với đổ ập lên phía trước.

"Trần Khiêm, cậu...cậu lại dám đá tôi?"

Từ Dương Dương không ngờ Trần Khiêm sẽ ra tay đáp trả, hơn nữa còn gạt ngã mình trước mặt bao nhiêu người như vậy, đương nhiên là cô ta sẽ phát điên. . Truyện Đam Mỹ

"Anh Đào! Cậu ta...cậu ta đánh eml"

Từ Dương Dương quay sang chỗ Từ Văn Đào. hét toáng lên.


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn