Thiên Mệnh Chí Tôn


Bên Từ Văn Đào còn đang bận đỡ Thẩm Quân Văn dậy kìa.

Thấy ở chỗ này xảy ra xung đột, còn là có người dám đánh em họ của mình.

Lập tức anh ta không kiềm được cơn giận mà xông đến.

Vốn là Thẩm Quân Văn bị một đứa con gái đánh ra nông nổi này, hơn nữa người được cả trường công nhận là tay đấm tài ba như Từ Văn Đào cũng không dám lên ứng chiến đã đủ mất mặt rồi.

Hiện giờ em họ của mình lại bị người khác bắt nạt, nếu như mình không đứng ra, đây mới thật sự là xấu hổ đến không ngẩng đầu lên được.

"Cả gan đánh em gái của tao, xem ra thăng nhóc mày không muốn sống nữa rồi!"

Từ Văn Đào nhào qua, giơ chân tính đạp một phát vào chính giữa ngực Trần Khiêm.

"Đậu mòe, có nhìn thấy không, Từ Văn Đào nổi khùng rồi!"

"Đương nhiên phải nóng rồi, cánh đàn ông bị làm nhục như thế mà anh ta lại không dám đứng ra ứng chiến, tên nhóc kia thảm rồi, va ngay vào họng súng, ngay cả em họ của Từ Văn Đào cũng dám đánh.

"Khẳng định anh ta sẽ trút hết bực dọc lên người tên nhóc này cho xeml"

Mọi người tại đó đều ngừng thở, chờ đợi gây phút cú đạp này giáng xuống.

Bỗng nhiên mọi người nhìn thấy cơ thể của Từ Văn Đào vào giây phút tiếp xúc với Trần Khiêm đột ngột tăng tốc.

Giống như một chiếc diều đứt dây bị ném bay ra ngoài!

Nặng nề đập xuống đất.

Từ Văn Đào cảm thấy toàn thân như vỡ ra từng mảnh, ngay cả sức để bò dậy cũng không có.

Mà một màn này.

Vương Tiểu Hoa nấy giờ vẫn lo lắng cho Trần Khiêm há mồm cứng đờ người.

Từ Dương Dương chuyển từ hưng phấn sang trạng thái kinh hãi tột độ.

Thậm chí tất cả mọi người trên sân, đều dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn về phía Trần Khiêm.

Bởi vì vừa rồi thật sự là quá nhanh, tất cả mọi người đều chưa kịp nhìn thấy rõ ràng.

Từ Văn Đào ngã bật ra phía trước Trần Khiêm.

Chuyện này làm sao có thể?

Hồ Tuệ Mẫn đương nhiên cũng chứng kiến những gì vừa xảy ra, cô ta không thể tưởng tượng nổi mà thốt lên.

Hồ Tuệ Mẫn cũng đã nghe nói về năng lực của Từ Văn Đào, mấy chuyện đánh đấm gì đó rất thuần thục, Trần Khiêm chắc chắn không phải là đối thủ của anh ta.

Nhưng nói Trần Khiêm vô tình mà đánh bật Từ Văn Đào ra ngoài, giải thích này lại quá khiên cưỡng rồi.

"Kiển Nám! Anh ta...!"

Phương Di lè lưỡi tinh nghịch, chạy tới bên cạnh Phương Kiển Nám.

"Chị thấy rồi!"


Nhấn để mở bình luận

Thiên Mệnh Chí Tôn