Thiếu Chủ Đào Hoa [np]


Về đến nhà,cô mang những bước chân nặng trĩu,không sức sống cùng với đôi mắt có phần đỏ đi thẳng lên phòng tẩy rửa một thân.

Hàn Định Quốc cùng Giang Yên đang ở công ty nên căn nhà chỉ còn cô cùng Triệu Nhan và vài người làm.
Tất cả người làm nhìn mặt mày ủ rủ của cô đều không dám quấy rầy liền rời đi

Bước vào phòng tắm Hàn Thiếu chỉ lấy một cái khăn thấm một ít nước lau thân thể vì vết thương còn khá nghiêm trọng

Thân ảnh Lưu Tuyên bỗng chốc chạy quanh đại não cô. Vết thương đau nhức dữ dội,lòng cô lại đau hơn bội phần,vì cái gì nàng ta lại đi tìm đàn ông khác? Vì bản thân chưa đủ thương yêu nàng ta hay vì nàng ta đã chán ghét mình rồi?

Tưởng tượng ra cảnh nàng ta quấn quít cùng người khác cũng đủ khiến Hàn Thiếu đại não điên cuồng tức giận,tay quăng cái khăn vô tội xuống sàn,lệ lại tuôn rơi

Bước ra ngoài lấy tạm một chiếc áo thun mặc vào,cô đi đến kệ rựu lấy chai Gin còn uống dỡ nốc hết một hơi,bản thân thấy chưa đủ liền lấy thêm chai khác lảo đảo đi ra ban công.

Điện thoại trên giường reo liên hồi nhưng không có người đáp lại

Lưu Tuyên bên này tâm trí rối bời,người kia lại không bắt máy liền sốt ruột thu dọn đồ đến nhà người kia



Hàn Thiếu châm lên môi điếu thuốc,trước mắt là một tầng sương mờ ảo

*Mày thương nàng ta thật rồi! Hàn Thiếu khi yêu thật thảm hại*

Cô nhếch môi cười ha hả vì bản thân thật thảm. Có tình cảm với nàng ta khi nào không hay,thâm tâm lại có ý định cưới nàng ta về làm vợ. Nhưng giờ thì hay rồi!

Một tay cầm điếu thuốc,tay kia cầm chai rựu đặt lên môi mà uống cạn. Cổ họng Hàn Thiếu khô nóng,vết thương lại âm ỉ đau khiến cô khó chịu vô cùng,đầu nặng trĩu gục lên gục xuống. Hàn Thiếu oai phong giờ lại đáng thương vô cùng. Sựt nhớ đến Triệu Nhan liền lảo đảo đi tìm nàng ta.

Thân ảnh say mèm đi mở cửa từng phòng thực khó khăn,cuối cùng cô dừng lại căn phòng dành cho khách,thấy thân ảnh nữ nhân tay chân bầm tím đang nằm bất động trên giường,một cỗ chua xót dâng lên trong lòng. Chân lảo đảo bước vào trong ra lệnh cho người làm đang chăm sóc nàng

-Cô đi làm việc đi!

Nữ nhân đang chăm sóc Triệu Nhan gật đầu liền nhanh chân đi ra ngoài đóng cửa lại thầm nghĩ Hàn Thiếu hôm nay bị trúng tà hay sao mà uống nhiều rựu đến mùi nồng nặc như vậy.

Cô bước đến cạnh giường nhìn nữ nhân yên ổn nhắm mắt trên giường

*Mày lại yêu nàng ta,sao tim mày nhiều ngăn vậy chứ!?"

Tay nâng lên vén sợi tóc rũ lên mặt nàng,dung nhan yêu nghiệt này lại bị những vết thương đáng chết hằn lên khiến cô nghiến răng tức giận,hận vì không thể đem tên A Long đó băm ra trăm mảnh để hả giận.

Triệu Nhan nhận được cái đụng chạm cùng vị đạo khó ngửi liền nhíu mài thức giấc

Đập vào tầm mắt nàng chính là dung mạo anh tuấn bất phàm nhưng lại chứa đựng vẻ u sầu,ảm đạm đang nhìn chầm chầm mình

-Hàn Thiếu!!!

Nàng khẽ gọi nhưng đối phương vẫn không đáp hồi

-Hàn...

Bị Hàn Thiếu dán chiếc môi nồng đậm nàng liền sững sờ mở to mắt.

Môi cô ngày càng hung hăng,chiếc lưỡi tinh ranh đi sâu vào trong tìm bạn tình

Tiếng nhóp nhép vang cả căn phòng thực ái mụi. Triệu Nhan không thể phản khán vì tay chân không thể cử động được

Dứt khỏi nụ hôn nàng liền thở hổn hển

-Vết thương của cậu..

Hàn Thiếu kéo chăn lên đắp cho Triệu Nhan,bản thân đứng dậy chật vật đi về phía cửa

-Không sao

Triệu Nhan một trận khó hiểu nhìn thân ảnh kia rời khỏi phòng.

Nàng nhắm mắt hưởng thụ,nàng đã đạt được mục đích nên mấy vết thương này cũng đáng. Nghĩ đến Địa Long cứ dây dưa mãi,không có thời cơ nào thích hợp chi bằng có một chút quan hệ với Hàn Thiếu liền mượn đao giết người. Để cho hai bên đấu nhau liền loại trừ được một băng đảng,nàng thừa biết Thiên Nhất hùng mạnh,sẽ thắng trận nên đặt cả hy vọng vào Hàn Thiếu.

Chỉ không ngờ người ấy vì cứu mình lại gấp gáp đi một mình,lại còn vì bản thân suýt không bảo toàn tính mạng. Nàng có chút động tâm.


Về Địa Long bây giờ mất A Long như rắn mất đầu,các băng đảng nhỏ tranh nhau nắm quyền cai trị dấy lên cuộc nổi loạn quy mô lớn,nội chiến xảy ra khiến Địa Long tan rã. Phe Thiên Nhất một phen cả kinh vì Hàn Thiếu một tay quét sạch Địa Long,lại thêm vài phần kính nể.




Quay lại hiện tại,Hàn Thiếu sau khi rời phòng của Triệu Nhan nội tâm lại thêm một tầng chua xót,chân đứng không vững tay tựa vào vách tường để đi về phòng.

Giang Yên bên này về nhà để lấy tài liệu quan trọng cho công ty,nghe người làm báo tin Hàn Thiếu đã về,nàng liền sốt sắn lên lầu tìm cô. Vừa lên đến lầu đã nhìn thấy thân ảnh người kia tiều tụy lảo đảo liền chạy đến

Hàn Thiếu vì quá say nên tâm trí không còn tỉnh táo,chỉ kịp nhìn ra thân ảnh kia là nữ nhân liền bước đến ngã vào lòng Giang Yên rồi bất tỉnh

Nàng ngửi được vị đạo men rựu của cô liền nhíu mài,lại là lần đầu tiếp xúc gần như vậy tim nàng có phần loạn nhịp dìu người say khước kia trở về phòng


Đặt Hàn Thiếu trên giường,nàng liền kiểm tra xem vết thương của cô,tay che miệng hoảng hốt vì băng gạt đã nhuốm một màu đỏ chói,miệng vết thương cũng không nhỏ,đủ hiểu người phụ nữ kia đối với cô quan trọng như nào

Ánh mắt dời đến người say mông lung kia,môi chạm môi thân mật. Phải nói từ lần đầu tiên gặp Hàn Thiếu,nàng đã muốn cùng người này phát sinh quan hệ,chỉ tiếc người này quá bí ẩn

Nhìn Hàn Thiếu nhíu mài nàng liền lưu luyến dứt khỏi nụ hôn

-Tiểu Nhất!!!

Không có phản ứng

-Tiểu Nhất..ta..

Người kia vẫn không đáp hồi

-Tiểu....

Nàng dừng lại bởi thanh âm mở cửa phòng,xoay qua liền thấy một nữ nhân xa lạ,dáng người mảnh khảnh,khuôn mặt diễm lệ khiến nàng có chút tự ti.

*Lại là nữ nhân nào nữa đây?*

Lưu Tuyên mở cửa bước vào liền thấy thân ảnh nữ nhân xa lạ ngồi trên giường cùng thân ảnh quen thuộc kia dường như bất tỉnh


Cả hai không hẹn nhưng cùng lời

-Cô là..

-Cô là...

Giang Yên dịch góc chăn cho người kia liền đứng dậy

-Tôi là vợ sắp cưới của Định Quốc

Lưu Tuyên nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm,cúi đầu lễ phép

-Chào phu nhân! Tôi là bạn gái của Hàn Thiếu

Giang Yên có phần hoảng hốt nhìn nữ nhân kia,cố gắng lấy lại vẻ ảm đạm

-Cả hai yêu nhau đã lâu??

Lưu Tuyên nhìn người trên giường mỉm cười

-Thưa phu nhân,đã một thời gian

Trái tim Giang Yên như bị thứ gì đó bóp ngẹt,cố kìm chế cảm xúc

-Tôi chưa nghe nói Tiểu Nhất có bạn gái bao giờ nên có phần bất ngờ,nhưng có rồi cũng tốt,cô phải chăm sóc Tiểu Nhất thực tốt a

Nữ nhân đối diện gật đầu

-Là bổn phận của tôi,cảm ơn phu nhân

Giang Yên không tiện ở lâu nên rời đi,trở về phòng,tay siết chặt sấp tài liệu,vừa tức giận vừa đau lòng


Lưu Tuyên sau khi Giang Yên ly khai liền đặt người kia vào lòng,tay vuốt ve sườn mặt tuấn mĩ. Lại bắt gặp một ít son còn đọng trên môi Hàn Thiếu liền nghi ngờ vị phu nhân kia có gì đó mờ ám




_________________________________________


Vote cho au đi nào các tình yêu⭐


Nhấn để mở bình luận

Thiếu Chủ Đào Hoa [np]