Thiếu Chủ Đào Hoa [np]


Bầu trời dần chuyển tối,gió thổi qua ban công len lỏi vào căn phòng nơi Lưu Tuyên đang trầm tư nhìn cô.

Từ lúc Hàn lão gia rời khỏi,nàng vẫn ngồi cạnh Hàn Thiếu,ánh mắt mong lung,mơ hồ về cuộc trò chuyện vừa rồi. Vẫn không biết mình đã đạt được mục đích chưa hay vẫn phải đứng ở một phía bảo hộ Hàn Thiếu cho thực tốt

Dời ánh mắt về người ngủ say trên giường lại càng đau lòng hơn
Dạo này công việc ở Thiên Nhất làm nàng không có thời gian bên cạnh Hàn Thiếu nên cô mới bị thương nghiêm trọng như vậy. Vài tên vệ sĩ được nàng phái đi bảo vệ Hàn Thiếu cũng bất lực

Phải làm như nào để người này không còn gặp nhiều nguy hiểm nữa đây...

-Em nói xem Hàn Thiếu,tôi phải làm sao đây?....


Người trên giường im lặng,chỉ có tiếng gió rít bên cửa sổ ngày càng lớn hơn. Còn 2 tiếng nữa là bắt đầu cuộc họp bang rồi,hôm nay Hàn Thiếu chắc phải vắng mặt.
Lưu Tuyên thở dài đầy mệt mỏi,ánh mắt nặng trĩu dần khép,nàng ngủ trên tay Hàn Thiếu vì mệt mỏi.







Bên này Hàn Thiếu đã tỉnh từ lâu nhưng không biết phải đối mặt với nàng như nào.

Chuyện Lưu Tuyên đã nói với lão ba,thực chị ta đã bên cô,hy sinh vì cô vô kể lần. Hai người đã phát sinh quan hệ,nay cho nàng một danh phận cũng là lẽ đương nhiên. Vì sao cô cứ chần chừ mãi?

Vì trong lòng còn nhiều nữ nhân khác? Hay vì còn quá nặng tình với mối tình đầu?....

Cô không rõ nhưng mãi không đưa ra quyết định được



Hàn Thiếu cố đặt đầu nàng xuống giường,tay tháo dây truyền nước ở động mạch ra,nhẹ nhàng bước vào phòng tắm
Lấy trong ngăn tủ ra một chai thuốc,một tay lấy khăn bịt miệng lại,một tay đổ lên vết thương


Cô cắn chặt chiếc khăn,đau đớn tột cùng nhưng vẫn không phát ra âm thanh vì sợ người kia thức giấc


Nhanh chóng vết thương sủi bọt,vết máu dần rút vào trong,da non bắt đầu tái tạo lại một cách nhanh chóng,30p sau vết thương đã không còn nữa

Đây là loại thuốc đặc trị mà mẹ Hàn Thiếu lúc còn sống đã đặc chế ra cho cô vì mẹ cô là một nhà khoa học đại tài.

Tay cầm lọ thuốc,mắt cô lại phủ một tầng sương mỏng,bao nhiêu kí ức ùa về

-Cảm ơn mama!



Sau khi tắm gội xong,Hàn Thiếu ra ngoài xem đồng hồ,cũng đã gần đến giờ họp,chân đi đến tủ quần áo chọn ra một bộ vest đen,vừa trang nghiêm lại khí chất.

Chuẩn bị xong xuôi cô liền đến bên Lưu Tuyên hôn lên môi nàng,lay nàng dậy


-A Tuyên!


Lưu Tuyên bật dậy khi nghe giọng Hàn Thiếu gọi mình.Nhìn thân ảnh soái khí trước mặt,nàng liền hoảng hốt

-Em...sao em lại đứng đây?! Vết thương của em còn chưa....


Không đợi Lưu Tuyên nói hết,ngón tay cô đã chặn trước miệng nàng

-Ngoan! Khi có thời gian em sẽ giải thích sau,còn bây giờ đến cuộc họp thôi


Nàng một trận khó hiểu,chính chu lại đầu tóc bước theo sau Hàn Thiếu.

Bỗng Hàn Thiếu dừng trước cửa phòng Hàn Định Quốc,quay sang căn dặn nàng


-A Tuyên chị đi đến cuộc họp trước,em cần bàn bạc với Lão ba một chút.Em sẽ đến sau


Nói rồi liền hôn lên trán nàng một cái,xoay người bước vào phòng Hàn lão gia


Lưu Tuyên đành một mình đi đến cuộc họp. Trên xe biết bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong đầu nàng,hôm nay là cuộc họp lớn,chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi quan trọng. Tay nàng nắm chặt vô lăng,ánh mắt kiêng định hướng tới Thiên Nhất


Hàn Thiếu bên này cũng không khá hơn,đã bàn bạc xong với lão ba nhưng trong đầu vẫn nặng nề. Cô đưa tay rít một hơi thuốc dài,nhắm mắt trấn an lại bản thân rồi phóng xe đến Thiên Nhất


Chạy tầm 10p hơn cũng đã đến nơi diễn ra cuộc họp,thân ảnh soái khí tay cầm điếu thuốc hiên ngang bước vào trong,hai bên đàn em xếp hàng cúi đầu chào

-Hàn Thiếu!!!


Âm thanh hùng dũng uy phong

Hàn Thiếu lúc này một tay nắm giữ cả Thiên Nhất oai phong lẫm liệt,giang hồ ở S thị,không ai không kính nể Hàn Thiếu

Cái tên Hàn Thập Nhất,danh xưng Hàn Thiếu vang dội cả S thị bấy giờ



Bước vào trong phòng,căn phòng đang bàn tán sôi nỗi bỗng im phăng phắc. Tất cả mọi người đều đứng lên,cung kính cúi đầu


-Hàn Thiếu!!!!


Cô bước vào chiếc ghế ở giữa bàn họp,chiếc ghế to nhất,quyền lực nhất,nặng nhất. Thong thả ngồi xuống châm một điếu thuốc


-Mọi người ngồi đi!

Nhận lệnh tất cả mọi người đều ngồi xuống im lặng nhìn người đang trầm tư kia


-Hôm nay tôi tổ chức cuộc họp gấp này là để thông báo một số việc,một số chuyện lớn đã xảy ra trong những ngày nay. Những cá nhân được thăng chức cũng như bị loại trừ. Các vị ngồi ở đây đều là những người cống hiến hết mình cho Thiên Nhất,trước hết tôi xin cảm ơn mọi người đã có mặt đông đủ,cũng như cảm ơn mọi người đã hết lòng vì Thiên Nhất.


Cô uống một ngụm rựu,đặt thật mạnh ly xuống bàn làm mọi người giật bắn người. Chiếc ly vỡ tan trên bàn,khiến ai trong cuộc họp cũng xanh cả mặt.


Hàn Thiếu vẻ mặt nghiêm trọng,gằn giọng


-Chuyện thứ nhất,tôi nhận được một số thông tin,vì băng Địa Long đã tan rã,một vài người vì muốn tranh giành cơ sở làm ăn nơi Địa Long cai quản mà đấu đá nhau,giành giựt nhau,để xảy ra một cuộc đấu tranh nội bộ dẫn tới 83 người chết....


-Rốt cuộc....CÁC NGƯỜI CÓ CÒN XEM HÀN THIẾU NÀY LÀ GÌ KHÔNG?


Thanh âm Hàn Thiếu vang vọng khắp căn phòng,tất cả người máu mặt trong bang phái đều cúi đầu khiếp sợ,không ai dám nhìn thẳng vào mắt của cô cả
Ngoại trừ Lưu Tuyên,nàng vẫn để ý đến sức khoẻ của cô mà lo lắng


-Các người nghĩ tôi sẽ không biết chuyện này sao? Các người xem mạng người là cỏ rác sao?


Hàn Thiếu đứng lên,hai tay chống xuống bàn gằn giọng một lần nữa


-Những ai đã gây ra chuyện này,xin đứng lên nhận tội,nếu còn phải chờ tôi mời,tôi không chắc gia đình các người toàn mạng đâu

-MAU LÊN!!!!

Một ông chú trung niên run rẩy đứng lên và một tên đô con,hai tay chằn chịt những hình xăm quái đảng đứng dậy


Hàn Thiếu liếc nhìn hai người,cố gắng bình tĩnh

-Hai người là thủ lĩnh của bang hội không nhỏ,chuyện làm ăn không nhỏ,hà tất lại đấu đá nhau như vậy mới chịu được sao? Hai người biết nên phải làm gì rồi!


Ông chú trung niên tay cầm súng,lên đạn,đưa lên thái dương chính mình,tự bóp cò chết ngay tức khắc


Còn tên cơ bắp vẫn ngoan cố không chịu kết liễu đời mình,giương mắt nhìn Hàn Thiếu


Cô nhìn hắn mà bất ngờ,vốn dĩ ngay từ đầu hắn đã không xem cô ra gì rồi

Hàn Thiếu ra lệnh cho Lưu Tuyên,một phát đạn tiễn hắn về chầu trời.




















Đến bây giờ tôi mới có thời gian viết lại,rất xin lỗi vì phải để đọc giả cùa mình chờ lâu một phần vì hết ý tưởng,một phần cũng vì khó khăn nên mình phải bỏ học đi làm,mong mọi người thông cảm nhé!



Nhấn để mở bình luận

Thiếu Chủ Đào Hoa [np]