Thiếu Chủ Đào Hoa [np]


Rất nhanh chóng đã có người thu dọn xác hai tên chống đối Hàn Thiếu

Cô im lặng vài giây đợi thu dọn xong tàn cuộc,tay châm điếu thuốc khác rít một hơi rất sâu,phả làn khói vào hư không

-Dạo gần đây,tuy đã dọn dẹp được tàn dư của Địa Long nhưng chuyện làm ăn của Thiên Nhất vẫn không được suôn sẻ như trước,theo các vị nguyên nhân là do đâu?


Cuộc họp rơi vào trầm tư cho đến khi Đại Lục lên tiếng


-Theo tôi thấy,việc xuất nhập hàng trắng bên Hắc Bang gặp rất nhiều trục trặc trong việc vận chuyển. Lô nào xuất ra bên ngoài cũng bị một số tên cớm đến quấy phá. Có lẽ.....


Đại lục trầm tư nhìn đến cô


-Có lẽ có người trà trộn vào hoặc bị mua chuộc???


A Lăng cũng bắt đầu lên tiếng


-Đúng vậy! Theo thông tin lão lục cung cấp cho tôi và theo tôi điều tra,số lượng người cũ trong Hắc Bang đã giảm đi rất nhiều,thay vào đó là các lính mới còn non nớt và cả nội gián.


Nghe đến đây sắc mặt Hàn Thiếu trở nên nghiêm trọng



-Nội gián sao? Là bang phái,hay cảnh sát?



-Theo như tôi điều tra Địa Long đã tan rã,hiện tại chỉ còn các bang phái nhỏ không đủ sức để xen vào chuyện làm ăn của chúng ta,khả năng cao là cảnh sát đã đánh hơi được gì đó.

A Lăng khẳng định


Đại Lục cũng khẳng định


-Hắc Bang nổi tiếng về vận chuyển hàng trắng,khó tránh khỏi việc cảnh sát để ý nhưng mấy mươi năm nay hành tung của Hắc bang rất cẩn thận,rất khó để những tên cớm kia đánh hơi được,quy trình tuyển chọn người cũng rất nghiêm ngặc. Chỉ có thể là người bên trong đã nắm rõ quy trình và truyền thông tin ra bên ngoài


Hàn Thiếu ngày càng đau đầu,tay xoa một bên thái dương


-Các vị cũng biết,việc làm ăn của Hắc Bang ảnh hưởng đến Thiên Nhất không ít. Nay Hắc Bang làm ăn không suôn sẻ như trước nữa,chắc hẳn các vị cũng biết có nội gián đang hoành hành trong nội bộ. Tôi tin không phải là các vị,cũng không phải là người của các vị. Tôi cũng biết nội bộ chúng ta vẫn còn xung đột nhưng chúng ta đang hợp tác với nhau để gầy dựng một Thiên Nhất vững mạnh,mong các vị không vì lợi ích riêng mà gây khó khăn cho nhau



Cô nốc hết ly rựu cố bình tĩnh


-Nếu...tôi tra ra ai là người đứng sau,hoặc thông đồng với kẻ khác bên ngoài làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của Thiên Nhất thì tôi không chắc người đó và tam tộc có toàn mạng hay không. Ở Thiên Nhất xưa nay vẫn vậy,quy tắc là quy tắc,mong các vị vẫn rõ.



Nhìn sắc mặt nghiêm trọng của Hàn Thiếu,lão đại của các bang cũng không khác,cả phòng họp ngày càng căng thẳng vì tất cả mọi người đều hiểu rõ,Thiên Nhất là nơi không dung thứ cho nội gián



-Thiên Nhất luôn vững mạnh qua năm tháng từ lúc thành lập đến giờ,nay lại vì sự tan rã của băng đối địch Địa Long,kéo theo những sự cố không đáng có, Tôi không phải là bang chủ của Thiên Nhất nhưng các vị vẫn tôn trọng,nghe theo giao phó của tôi.Nay xảy ra sự việc như vậy,lỗi là do người đứng đầu cũng là do tôi. Tội không hề nhẹ,các vị muốn xử trí tôi như nào,tôi không ý kiến


Cả bang được một phen chấn kinh vì Hàn Thiếu lại xuống nước chấp thuận lỗi lầm,phó mặc cho mọi người xử lý


Hà Thái Quân người vào sinh ra tử cũng Hàn Định Quốc cảm thán


-Đứa nhỏ này lớn thật rồi,đúng là hổ phụ sinh hổ tử,mang trong mình khí phách của Hàn lão gia. Thiên Nhất sẽ mãi trường tồn



Hàn Thiếu dời mắt một lượt đến hết mọi người có trong cuộc họp,không một ai lên tiếng cả


-Cảm ơn các vị đã tin tưởng tôi nhưng làm sai phải chịu phạt,huống chi tôi là người đứng đầu,là người ảnh hưởng đến Thiên Nhất nhiều nhất.Quy tắc vẫn là quy tắc


Vừa dứt lời,cô dời mắt đến Lưu Tuyên,tay nhanh như thoắt bắt lấy súng trên bàn,dời miệng súng lên vai mà bóp cò


*ĐOÀNGG!!!*


Tiếng súng vang vọng cả phòng họp,Lưu Tuyên không kịp trở tay vì cô quá nhanh



Máu nhanh chóng tuôn ra lần theo cánh tay cô rơi lộp độp xuống sàn



Cả bang hốt hoảng đứng phăng dậy,vẻ mặt lo lắng



-Hàn thiếu!!!


Cô nén đau đặt súng xuống bàn


-Phát đạn này tôi gánh vì trách nhiệm,lỗi lầm hôm nay là do tôi,xin các vị cho tôi một cơ hội.Sẽ không bao giờ Thiên Nhất phải đổ nhiều máu như thế này nữa


Nói xong,Hàn Thiếu dập đầu xuống bàn cầu khẩn



Thái Quân hú vía vì đứa nhỏ làm liều này,vội lên tiếng


-Có lỗi phải nhận lỗi là chuyện đương nhiên,Thiếu chủ đã nhận lỗi chúng tôi cũng không trách ngài.Hy vọng sau này Thiên Nhất sẽ gặp rắc rối như vậy nữa.Chúng tôi cũng hy vọng Thiếu chủ sau này ngài sẽ là người đứng đầu Thiên Nhất,mong ngài luôn giữ gìn sức khỏe để xây dựng xả tắc Thiên Nhất. Chúng tôi tin tưởng ngài


Thái Quân là bậc lão làng ở Thiên Nhất,lời nói của ông chỉ đứng sau Hàn Thiếu. Ông lên tiếng,mọi người đều gật gù nghe theo


Hàn Thiếu mỉm cười vì mọi người đã tin tưởng cô như vậy,cô cố nén cơn đau ngồi xuống ghé tuyên bố



-Cuộc họp hôm nay đến đây là kết thúc,vẫn còn một số chuyện nhưng lần sau tôi sẽ nói,trước hết là như vậy đi. Mọi người có thể về rồi!



Mọi người cúi chào Hàn Thiếu rồi cũng lần lượt ra về,chỉ có Lưu Tuyên từ nãy đến giờ vẫn im lặng nhìn cô


Phòng họp lúc này chỉ còn hai người,cô thở dài một hơi,châm điếu thuốc nhìn người đối diện trầm tư


-A Tuyên!


-Em chán sống rồi sao Thập Nhất?


Mắt nàng dần đẫm lệ đối người kia


-....


-Súng của tôi là để em tự tiện bắn vào mình như vậy sao?


Hàn Thiếu nhìn vết máu loang trên áo,lại nhìn người kia


-A Tuyên! Muốn trở thành người đứng đầu ở Thiên Nhất thật sự không dễ,em quá non nớt để ngồi chiếc ghế này. Liệu em ngồi ở một chỗ tay chỉ trỏ là mọi người có thể nghe theo sao? Cái gì cũng có cái giá của nó cả. Nếu hôm nay em không đổ máu thì đã chắc gì các lão đại đó họ đã phục. Em không còn lựa chọn nào khác



Ánh mắt lưu Tuyên ngày càng đau lòng,nước mắt chen nhau chảy xuống gương mặt diễm lệ đỏ hồng


-Nhưng...Thập Nhất! Chị lo cho an nguy của em lắm... Người em đã chằn chịt vết thương,nay lại như vậy nữa. Chị sợ em không trụ nổi...


Cô đưa tay lau nước mắt cho nàng


-Em sẽ trụ được thôi,chả phải có nữ y tá xinh đẹp này ở bên em sao? Em......


Đại não Hàn Thiếu ngày càng mơ hồ,sắc mặt cô nhạt đi,không nhịn được mà ho khan vài cái,máu từ trong miệng đã tuôn ra


Lưu Tuyên hốt hoảng đưa tay bịt chặt miệng vết thương lại ôm người vào trong lòng


-Thập Nhất!! Người đâu!???


Hàn Thiếu cảm thụ được hơi ấm cũng dần khép mi,hơi thở khó khăn tựa vào nàng mỉm cười


Chiếc ghế người ngồi đã thấm ướt máu tươi,người bên ngoài chạy vào đưa người đến phòng riêng,Lưu Tuyên nước mắt giàn giụa sơ cứu cho người. Đau đớn,khó khăn,áp lực người lãnh đủ




Người ổn chưa? Rựu cay,thuốc đắng vẫn còn đó
Gió thổi,phong xanh rơi ngoài hiên đỏ thẫm cây
Người ngủ chưa? Nàng vẫn lo cho người đó
Nước mắt ướt mi,nàng vẫn bên người đây....















.
.


Xin lỗi các đọc giả vì gần đây cuộc sống của mình quá bộn bề,mình đã phải lo rất nhiều thứ.Cơm,áo,gạo,tiền....
Thật sự mình không còn nhiều tâm trạng để viết tiếp nữa nhưng vì các đọc giả của mình vẫn còn ở đây,mình vẫn sẽ cố gắng.



Bên cạnh đó mong các đọc giả của mình sẽ ủng hộ mình một chút bằng cách click vào link bên dưới để đăng ký mở tài khoản ngân hàng cake,không tốn phí cũng không tốn thời gian của mọi người
Với mỗi lượt đăng ký của mọi người,mình sẽ nhận được một ít hoa hồng để trang trải cuộc sống


Mong mọi người giúp mình ạ!




KHÔNG THẨM ĐỊNH chỉ từ 5 - 7 phút

Mở thẻ tín dụng CAKE hạn mức 𝘁𝘂̛̀ 500k-50 𝘁𝗿𝗶𝗲̣̂𝘂 𝗹𝗮̀ 𝗯𝗮̣𝗻 𝗰𝗼́ 𝘁𝗵𝗲̂̉ 𝘁𝗶𝗲̂𝘂 𝗱𝘂̀𝗻𝗴 𝗺𝘂𝗮 𝘀𝗮̆́𝗺 𝘁𝗵𝗼𝗮̉ 𝗺𝗮́𝗶 𝘃𝗮̀ 𝘁𝗿𝗮̉ 𝗱𝗮̂̀𝗻 𝘀𝗮𝘂 𝗺𝗮̀ 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴 𝗽𝗵𝗮̉𝗶 𝘁𝗿𝗮̉ 𝘁𝗵𝗲̂𝗺 𝗯𝗮̂́𝘁 𝗸𝘆̀ 𝟭 đ𝗼̂̀𝗻𝗴 𝗹𝗮̃𝗶 𝗻𝗮̀𝗼.

Đăng ký miễn phí tại:
Mua ngay sản phẩm tại link bên dưới https://shorten.asia/wEtMc2fS









Nhấn để mở bình luận

Thiếu Chủ Đào Hoa [np]