Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế



Tiểu Dĩ bị hành động của hắn dọa sợ, vội buông kim xương xuống, nắm lấy tay hắn:- Thạc Diên, anh không sao đấy chứ?Mùi hương giống đực tỏa ra nồng đậm gấp đôi ngày thường làm tiểu Dĩ choáng váng, mặt đỏ rực lên.

Thạc Diên ôm chặt hơn, cọ cọ thân trên vào lưng tiểu Dĩ, tay phải miết nhẹ cánh tay nhỏ bé mềm mại, mát rượi.Tiểu Dĩ nhũn cả người, tim đập như trống trận, hơi thở gấp gáp.Thạc Diên hận chết bản thân mình.

Hắn không muốn phát sinh bất cứ quan hệ nào chỉ vì bị hormone chi chối.

Hắn có thể chấp nhận bản thân mình là thú nhân, tuân theo tập tính của giống loài trong máu nhưng hắn không thể chấp nhận đầu hàng trước dục vọng.

Nếu hắn chỉ vì ngửi mùi mà xông vào giống cái thì chẳng khác nào Thú.Hắn không muốn quan hệ tình dục bị tách rời khỏi tình yêu.Nếu một ngày, hắn thích mùi của ai đó khác không phải tiểu Dĩ, chẳng nhẽ hắn lại bỏ cô bé, chạy theo giống cái mới mẻ đó hay sao? Con người hay thú nhân đều có chữ “nhân”, không thể để phần “con” điều khiển.

Trước mùa động dục hắn nhìn tiểu Dĩ đã cảm thấy rất hấp dẫn, hắn thích tính cách, nụ cười và sự lạc quan của cô.

Nếu thực sự đó là khởi đầu của tình yêu, không được phép lãng phí một mối quan hệ lãng mạn và tốt đẹp chỉ vì dăm ba thứ mùi vớ vẩn.Thạc Diên đưa tay kéo cằm tiểu Dĩ lại.Không ăn được thịt, chẳng nhẽ không kiếm nổi miếng đậu hũ nào sao.

Ăn đậu hũ chống đói đã.Hắn ép môi mình lên môi cô bé.Ở thế giới thú nhân này không có khái niệm hôn môi.

Tiểu Dĩ không biết hắn đang làm gì, đột nhiên nhìn gần, áp sát như vậy cô bé rất kinh ngạc.

Hắn miết môi mình lên đôi môi nhỏ xinh, mềm mại của cô bé và chỉ dám dừng lại ở đó.Hắn nghe con bạn thân kể, nụ hôn đầu ươn ướt, nó còn kèm theo một tiếng iuzzz...!và động tác phẩy tay đuổi ruồi, môi bĩu dài thườn thượt cả cây số, biểu cảm thấy ghê cả người.

Hẳn là con bạn mơ mộng này nghĩ hôn hít lãng mạng bao nhiêu, mong mỏi lắm, ai dè đụng ngay phải một gã mình đầy kinh nghiệm, chưa hôn đã...Cho nên đối với tiểu Dĩ, là nụ hôn đầu, hắn chỉ dám chạm nhẹ, chà nhẹ môi vào nhau, cảm nhận được sự ấm áp, mềm mại thì rời ra.Tiểu Dĩ sốc quá, cứ mở to mắt nhìn.Hắn nhìn lại, đôi mắt ẩn chứa dục vọng bị kìm nén và sự sủng nịnh ngọt ngào.

Nếu hắn soi giương lúc này chắc không nhận ra kẻ đang biểu cảm như vậy là bản thân mình – Thạc tiểu thiếu gia đội trời đạp đất, ngông cuồng, kiêu ngạo.Bởi vì ánh mắt hắn như thế, tiểu Dĩ càng chăm chú nhìn không chớp mắt.Thạc Diên bị cậu em làm cho khó chịu.

Hắn từ từ buông tiểu Dĩ ra:- Anh đi hóng gió một lát.

Em ngủ trước đi.Nói rồi vuốt ve mái tóc ngắn của cô bé hai cái mới đứng lên ra ngoài.Thạc Diên đi ngược dòng suối lên phía thượng du, hứng gió đêm mát rượi cho dục hỏa trong người dịu bớt.

Hồi lâu vẫn không có tác dụng, Thạc Diên cởi quần da thú treo lên cây, lội xuống suối.Nước mát lạnh chảy qua mơn trớn da thịt.

Thạc Diên ngồi hẳn xuống ngâm mình.

Gió thổi vù vù mang theo âm thanh u u của núi rừng.

Đêm thanh vắng, mọi tiếng động nghe thật rõ ràng.

Nước róc rách chảy qua khiến cơ thể bớt khó chịu, cậu em cứng đầu bị lạnh, ủ rũ trở về sáu giờ.Thạc Diên đứng lên, đi lấy quần da thú..


Nhấn để mở bình luận

Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế