Tiết tháo ở đâu?


 
Chương 31: Trời xui đất khiến (H)
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
 
Hạ Như Yên và đám bạn bè vừa mới ra khỏi phó bản đã nhìn thấy Phong Khởi đang đứng đợi ở lối vào, người đàn ông nhìn thấy cô, ánh mắt lập tức sáng ngời, bước nhanh chạy đến nắm chặt tay cô nói: "Diệu Diệu, cuối cùng em cũng ra rồi."

 
"Tại sao anh lại canh giữ ở lối vào vậy?"
 
Hạ Như Yên hơi kinh ngạc, hôm nay sau khi cô đăng nhập đều đi quét phó bản với đám bạn bè trong công hội, thật không nghĩ đến Phó Thừa Thiệu đã đăng nhập sớm như vậy.
 
Trên mặt Phong Khởi lộ ra vẻ ấm ức: "Em còn chưa thả anh ra khỏi danh sách đen, anh không liên lạc được với em, vẫn là có người trong công hội nói cho anh biết em đang luyện cấp ở đây đấy."
 
"Ôi..." Hạ Như Yên thở dài, phiền muộn ngẩng đầu nhìn trời: "Nhớ ngày đó số điện thoại của em bị kéo vào danh sách đen, trong lòng cũng chán nản và sốt ruột đến mức nào nhỉ..."
 
Phong Khởi vừa nghe thấy lập tức thu lại vẻ ấm ức trên mặt, nghiêm túc nói: "Diệu Diệu kéo anh vào danh sách đen là đúng rồi, anh không có một chút ý kiến gì hết cả, đều là lỗi của anh, nên bị như vậy!"
 
Hạ Như Yên nhìn vẻ mặt của anh, cố nhịn cười định rút tay mình ra nói: "Vừa nãy em mới quét được vật liệu mới, phải về trụ sở rèn trang bị cấp 65, tự anh chơi một mình đi."

Nói xong Hạ Như Yên gọi Lôi Long ra, ừ, không sai, vật cưỡi của cô là do Phong Khởi trước đây lấy về cho cô, loại quý hiếm như Lôi Long, Phong Khởi quét sào huyệt Lôi Long một tuần mới lấy được một quả trứng rồng, khi đưa cho Hạ Như Yên cô cũng vui mừng, hôm đó đối với người đàn ông có thể nói là ngoan ngoãn vâng lời, khiến cho đã lâu như vậy, khi Phong Khởi nhớ lại ngày đó cũng vẫn còn tâm trạng nhộn nhạo.
 
Hạ Như Yên vừa nhảy lên Lôi Long giáp vàng của mình đã cảm giác được người đàn ông cũng ngồi đằng sau, cô quay đầu lại liếc xéo anh: "Anh lên đây làm gì hả?"

 
"Anh cũng muốn về trụ sở mà, em cho anh đi nhờ một đoạn có được không?"
 
Phong Khởi ôm chặt vòng eo nhỏ của cô gái, lấy lòng nháy mắt với cô một cái, Hạ Như Yên hừ nhẹ một tiếng, không từ chối nữa, vừa tung dây cương, Lôi Long bay thẳng lên trời lẫn vào mây trời.
 
"Diệu Diệu, đêm qua anh không ngủ ngon được, không có em, anh không ngủ nổi."
 
Phong Khởi ôm chặt vòng eo của cô, tựa đầu đặt lên bả vai cô, tham lam ngửi mùi hương cơ thể trên người cô, chỉ một đêm, anh đã cảm thấy quá lâu rồi, thật sự hận không thể cướp cô gái nhỏ về nhà ngay lập tức, không bao giờ tách xa nhau nữa.
 
Hạ Như Yên bị hơi thở của người đàn ông khiến cho cổ ngứa ngáy, cô cười vươn tay đẩy đầu người đàn ông ra, Phong Khởi thuận theo nắm chặt tay cô hôn một cái, sau đó ngậm ngón tay cô vào miệng.
 
"A!"
 
Hạ Như Yên liên tục không ngừng rút tay lại, người đàn ông thừa cơ đến gần hôn lên miệng cô, môi nóng rực phủ lên, đầu lưỡi dễ dàng cạy mở hàm răng cô một đường đánh thẳng vào, Hạ Như Yên muốn tránh nhưng lại không có chỗ nào để trốn cả, chỉ có thể để mặc cho người đàn ông giữ chặt lấy mình, từng ngụm từng ngụm hút hết nước ngọt trong miệng cô.
 
"Ừm..."
 
Hạ Như Yên bị hôn đến mức mềm nhũn, không biết từ bao giờ, người đàn ông đã cởi cúc cáo của cô, cầm chặt một bên ngực trắng nõn, nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn, kẹp núm vú nhỏ giữa hai ngón tay lôi kéo đùa giỡn, dòng điện tê dại tràn ra, Hạ Như Yên mềm nhũn ngã vào lòng người đàn ông, không hề kháng cự đụng chạm của anh.
 
Cô cũng muốn anh, thân thể cô đã quen với sự vuốt ve của người đàn ông, cho dù chỉ là một buổi tối không ở bên cạnh, cũng sẽ không tự chủ cảm thấy trống rỗng, nhưng mà còn lâu cô mới dọn về nhanh chóng như vậy, làm chuyện sai lầm thì phải trừng phạt một chút, nếu không sau này anh lại lừa cô thì phải làm sao?
 
Phong Khởi một tay vuốt ve bên vú đầy đặn, tay kia lại vén làn váy của cô lên chui vào trong quần nhỏ, ngón tay thon dài của người đàn ông vừa mới đi vào đã cảm nhận được một chút ẩm ướt, anh mút lấy bờ môi người đẹp mơ hồ không rõ nói: "Diệu Diệu, em cũng muốn rồi..."
 
Hạ Như Yên cũng không giấu giếm, rầm rì cắn lại đầu lưỡi của anh, người đàn ông nuông chiều mặc cho cô nghịch ngợm, tay lại nhẹ nhàng đẩy cánh hoa của cô ra, tìm được hạt đậu nhỏ ở giữa vân vê.
 
"Ừm..."
 
Hạ Như Yên hơi uốn éo thân thể, ngón tay người đàn ông giống có chứa sức lôi cuốn kỳ lạ, hoa huyệt của cô nhanh chóng như quân lính tan rã dưới tay anh, dâm dịch ào ào tràn ra, nhiễm ướt một mảng lớn trên quần nhỏ.
 
"Diệu Diệu chảy thật nhiều nước... Em cũng muốn chồng mà, đúng không?"
 
Phong Khởi ngậm chặt vành tai cô mút nhẹ, thả một bên vú khác ra khỏi vạt áo, Hạ Như Yên từ trên xuống dưới, ba chỗ nhạy cảm nhất đều bị người đàn ông chiếm lấy, hơi thở trong nháy mắt dồn dập hơn.
 
"Ừm ~ Ưm a... Chỗ đó không được..."
 
"Tại sao lại không được?"
 
Phong Khởi liếm liếm vành tai của cô: "Là chỗ này sao?"
 
Lại kéo kéo núm vú nhỏ của cô: "Hay là chỗ này?"
 
Lòng bàn tay thô ráp ấn lên âm hạch xoay tròn: "Hay là... Chỗ này?"
 
"A..."
 
Hạ Như Yên bị hành động cuối cùng này của anh khiến cho run rẩy, bàn tay mềm đặt lên tay anh không có sức lực nào đẩy ra: "Không, không được... Nơi này không được..."
 
"Ồ... Hóa ra là Diệu Diệu sợ chồng trêu chọc âm hạch nhỏ của em sao?"
 
Trong miệng Phong Khởi nói ra những lời hạ lưu, động tác trên tay cũng không hề ngừng lại, tốc độ đầu ngón tay càng lúc càng nhanh hơn càng ngày càng mạnh hơn, Hạ Như Yên muốn đẩy cũng không đẩy ra được, muốn khép chân lại cũng không khép được, nhanh chóng đạt được lần cao trào đầu tiên trong tay anh, một luồng dâm dịch tràn trề phun ra, tưới lên sống lưng Lôi Long, chảy dọc xuống theo vảy lân.
 
"Diệu Diệu nhà chúng ta đúng là một cô gái được làm bằng nước... Rất ngọt..."
 
Phong Khởi thu tay lại, đưa chất mật dính trên tay lên miệng liếm sạch sẽ, nhẹ nhàng đẩy Hạ Như Yên còn đang chìm đắm trong mùi vị còn sót lại về phía trước, để cô nằm úp sấp trên lưng rồng, nâng mông cô lên, dương vật lớn nhắm trúng miệng huyệt cắm vào bên trong từng chút một.
 
"A..."
 
Hạ Như Yên yêu kiều kêu lên một tiếng, mông thịt của cô bị người đàn ông đẩy ra, dương vật thô to đẩy hai mảnh sò ngọc đến mức thay đổi hình dạng, Phong Khởi từng tấc từng tấc đi thẳng vào bên trong, cuối cùng cũng đẩy cả cây đi vào. Anh dừng lại một lát, nghe tiếng rên rỉ khó lòng nhịn được của người con gái, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên, ôm chặt cái mông đầy đặn của người đẹp vuốt ve dương vật của mình từ trên xuống dưới.
 
"Ưm a ~ sâu quá ~~ a ~~~"
 
Lần đầu tiên hai người dùng tư thế này, Hạ Như Yên bị cắm đến mức gần như mất hồn, tiếng gió gào thét lướt qua tai, xung quanh đều là tầng mây trắng noãn, hai vú cô ma sát trên vảy lưng của Lôi Long, kích thích từng cơn run rẩy, dương vật của người đàn ông gắt gao đẩy vào trong cơ thể cô, mỗi lần đều cắm vào tử cung, dâm dịch không kiềm chế được chảy ra ngoài, chẳng qua chỉ mười mấy phút đồng hồ, cô đã ra đến hai, ba lần.
 
"Đừng mà ~ ưm a ~~~"
 
Hạ Như Yên nũng nịu kêu lên, hoa huyệt nhỏ chỗ nào cũng run rẩy, giao hoan trong hoàn cảnh như vậy khiến cô bị kích thích quá mức ngày thường, cô hoàn toàn không thể chống đỡ lại sự xâm nhập của khoái cảm.
 
"Diệu Diệu, anh rất nhớ em, đêm qua đã muốn làm em như thế này rồi, em có thích không?"
 
Phong Khởi vừa hỏi vừa tăng tốc độ nhanh hơn, cô gái bị anh cắm đến mức hoàn toàn không có cách nào trả lời câu hỏi, chỉ có thể rên rỉ ưm a ưm a.
 
Lôi Long bay lượn trên bầu trời, vốn dĩ chỉ mất nửa tiếng là đến trụ sở, lại bị Phong Khởi kéo dài thành một vòng lớn, một giờ sau, Hạ Như Yên lười biếng nằm trong lòng người đàn ông, gương mặt xinh đẹp ửng hồng, miệng nhỏ hơi nhếch lên, trong mắt ướt át tràn đầy ý xuân, đủ thấy là bị đàn ông yêu thương đến mức tàn nhẫn rồi, ngay cả đường cũng không đi nổi nữa, được Phong Khởi bế ngang sải bước đi vào gian phòng của hai người trong công hội.

 


Nhấn để mở bình luận

Tiết tháo ở đâu?