Tình Bất Phong Ma, Ái Bất Thành Hoạt



Mặc Đam không dừng được lớn tiếng kêu, ánh mắt mê ly, đuôi rắn loạn quăng lên sóng nước.

Trầm Cố cũng không có nhiều động tác, chỉ một mặt lấy lòng hoa huy*t trên thân rắn, mang đến cho Mặc Đam từng cái cuồng triều vui vẻ.

Giọng của Mặc Đam cũng biến khàn, nước mắt vẫn vô thức chảy, nhưng là bởi vì vui vẻ.

Hồi lâu hồi lâu.

Trời tối xuống, một đôi trong hồ này cuối cùng cũng an tĩnh lại.

Mặc Đam nằm ở trên ngực Trầm Cố, Trầm Cố duy trì tư thế dừng lại ở trong cơ thể Mặc Đam, ôn nhu ôm Mặc Đam trong ngực, từng chút từng chút vuốt ve sống lưng trơn bóng ướt mồ hôi của Mặc Đam, kiên nhẫn đợi dư âm của y lắng xuống.

Đuôi rắn màu đen cường tráng hoàn toàn mềm nhũn, dựng ở trong nước liền đầu đuôi cũng lười động một cái.

Hạ thân nơi hai người kết hợp bừa bãi một mảnh, khắp nơi trên vảy đen dịch trắng vô cùng rõ ràng.

Sau trận hoan ái rất dài và kịch liệt, Mặc Đam có chút hoảng hốt mơ màng.

Thanh âm ôn nhu của Trầm Cố vang lên bên tai:

“Đam, ngươi cực kỳ xinh đẹp.”

“Cho nên, không phải sợ.”

“Chúng ta sẽ vĩnh viễn chung một chỗ.”

Mặc Đam ngẩng đầu, rõ ràng vẫn chảy nhiều nước mắt như vậy, nhưng là nước mắt hạnh phúc.

“Cám ơn ngươi, Trầm lang.”

Cám ơn ngươi nguyện ý tiếp nhận ta.

Cám ơn ngươi biết ta yêu và sợ.

Cám ơn ngươi nguyện ý cùng ta đi tiếp tục đi tiếp.

“Ta thật yêu ngươi nha, tướng công ~ “

*Phiên ngoại 5

Ánh sáng ban mai mờ nhạt, Trầm Cố tỉnh lại ở trên giường khách sạn.

Cả người Mặc Đam nằm ở trên người hắn, gò má gối lên ngực của hắn, trầm ngủ say như cũ, hai càng duy trì tư thế gắn bó không khoảng cách trước khi ngủ, da thịt trần truồng thân cận lẫn nhau.

Ở tại trong khách sạn, cách vách là người xa lạ, hiệu quả cách âm của gian phòng hoàn toàn không ngăn được một chút động tĩnh lớn, hoàn cảnh như vậy có một phen kích thích khác, vì vậy Trầm Cố và Mặc Đam liền làm rất ra sức, trời sắp sáng mới ngừng lại.

Trầm Cố là không cần phải ngủ, nhưng Mặc Đam là mệt nhọc, một mặt loại này gần giống như làm trước công chúng lại thiếu để cho thân thể hưng xúc động, một mặt chịu đựng mạnh hơn khắc chế không nổi không phát ra tiếng kêu không chịu nổi, dĩ nhiên y cũng không biết lúc vừa vào phòng Trầm Cố đã hạ kết giới, lấy để ý của hắn đối với Trầm Cố nơi nào sẽ cho phép y có khả năng chịu nhục.

Trầm Cố xoa bóp eo của Mặc Đam, có chút ảo não đêm qua quá mức.

Đây là bọn họ sau khi ở trên đảo đợi thật lâu lần nữa trở lại trên đất liền, phong cảnh trên đảo nhìn nhiều, Trầm Cố muốn cùng Mặc Đam cùng đi gặp những thứ phong cảnh khác.

Thời gian của bọn họ còn rất dài, có thể có thể nhìn phong cảnh khắp nơi trên thế gian.

Năm tháng của Mặc Đam chẳng qua vừa mới bắt đầu, không cần cố thủ ở đó một nơi hải đảo.

Xà yêu quá si, yêu quá dè đặt yêu quá không để ý mình, Trầm Cố luôn muốn cho y tốt hơn.

Trong giấc mộng xà yêu mơ hồ nỉ non, chỗ miệng của tiểu huyệt bị làm vừa đỏ vừa sưng nhưng càng tham lam kéo căng sít chặt bọc Trầm Cố, bên trong vừa ướt vừa nóng, khiến mềm nhũn, tràng thịt theo y nỉ non trong mộng mà mút một cái, lại bài tiết ra nhiều chất lỏng hơn.

Toàn bộ của Trầm Cố chôn sâu ở trong thân thể Mặc Đam, giống như bị nước bao quanh vậy rất là sảng khoái.

Người Mặc Đam quá nhạy cảm, Trầm Cố thương tiếc, y như vậy quá cực khổ, hết lần này tới lần khác nhưng Mặc Đam thích nhất liền là tư thế như vậy chìm vào giấc ngủ.

Vì vậy cũng liền do y.

Thân thể xà yêu hiện tại một khắc cũng không rời được Trầm Cố, trong đầu Trầm Cố nghĩ, đã là mình đem y biến thành như vậy, vậy thì một khắc cũng không rời đi y là được.

Thiếu có thể sinh ra dục vọng, hắn luôn có thể che chở y thật tốt.


Nhấn để mở bình luận

Tình Bất Phong Ma, Ái Bất Thành Hoạt