Tổng Tài Phản Diện Cứ Dính Lấy Tôi Hóng Drama



Một bên kia, Phó Khanh Thần đi theo An Hạ nghe xong quả drama bùng nổ này cuối cùng cũng mỉm cười như trút được gánh nặng.


Quầng thâm mắt xuất hiện dưới mắt của anh vì thức đêm cũng không còn quá chói mắt nữa.


Anh vui vẻ, tiếp tục chuyển cho An Hạ mười vạn, ghi chú là tiền ăn sáng.


An Hạ lần nữa nhận được tiền vui đến mức nhảy nhót không ngừng trong chung cư, hiếm khi mang theo gương mặt tươi vui đi làm.


Nhưng chờ cậu vào công ty thì mới phản ứng lại, sáng nay mình bị mười vạn làm cho hoa mắt, vậy mà quên mất hôm nay là ngày đầu tiên Phó Khanh Thần và Bạch Thư Nam chính thức gặp mặt.


[Bạch Thư Nam tuy chỉ là một sinh viên năm ba bình thường, tứ chi không cần ăn để phát triển, đến cả thông báo trúng tuyển cũng là thông qua một ít thủ đoạn mới mua được, nhưng cậu ta lại có hào quang của vai chính để thông qua phỏng vấn thực tập sinh ở Phó thị, hơn nữa hôm nay còn là ngày mà một đám thực tập sinh này đến đưa tin.

Ôi chao ơi, hành trình não yêu đương của sếp Phó cuối cũng cũng bắt đầu rồi sao?!]

An Hạ là người đơn giản, trước mắt sắp được hít drama của cấp trên nhà mình, sao cậu có thể không vui cho được.


Mà lúc này, Phó Khanh Thần vừa đến trước công ty đã dừng bước.


Bởi vì anh nhìn thấy bóng dáng Bạch Thư Nam đứng trước cửa công ty — hơn nữa Bạch Thư Nam dường như cũng thấy anh.


Nghĩ đến kết cục bi thảm mình nghe được từ chỗ An Hạ, Phó Khanh Thần không kìm được giật mình, đứng tại chỗ xoay người lại tan làm.


Chỉ tiếc trời không chiều lòng người…

“Anh Phó, hóa ra anh cũng làm việc ở đây sao, tình cờ quá.



Giọng nói yểu điệu duyên dáng vang vọng khắp đại sảnh công ty, Bạch Thư Nam cầm cặp táp, đi đến chỗ Phó Khanh Thần trong ánh nhìn của mọi người.


Dứt khoát phá hỏng tuyến đường “chạy trốn” của anh:

“Anh Phó, anh ăn sáng chưa, nếu chưa ăn thì chỗ em còn một miếng bánh sandwich nè.



Dáng vẻ Bạch Thư Nam vốn thanh tú, đáng yêu, ăn mặc cũng rất thời thượng, cả người đều toát lên khí chất và tinh thần phấn chấn của tuổi trẻ.


Lúc này, cậu ta dùng đôi mắt long lanh ngấn nước nhìn Phó Khanh Thần trước mắt, đôi môi đo đỏ được thoa son dưỡng, nhìn thôi cũng biết là một Omega cực kỳ ngọt ngào.


[Được lắm! Chính là vị ngọt này!]

m thanh kích động của An Hạ vang lên văng vẳng trong đầu Phó Khanh Thần:

[Phó Khanh Thần thiếu thốn tình cảm từ nhỏ, cha mẹ có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc với anh, chính điều này dẫn đến tính cách của anh dần trở nên u ám tối tăm, chỉ cần là thứ anh nhìn trúng thì nhất định phải nắm được trong tay.


Mà vừa hay lúc này! Omega bé nhỏ Bạch Thư Nam bỗng nhiên xuất hiện trước mặt anh, Phó Khanh Thần lạnh lùng vô tình không nhịn được vì cậu ta mà dừng lại, tâm phòng bị lạnh lẽo dưới nụ cười ấm áp của Bạch Thư Nam cũng không kìm được mà sụp đổ ầm ầm.

]

An Hạ đẩy chiếc kính gọng vàng trên sống mũi, bên dưới khuôn mặt tưởng chừng như bình tĩnh lại là tinh thần buôn chuyện hừng hực.

Cậu vừa nhớ lại cốt truyện của tiểu thuyết, vừa đọc diễn cảm trong lòng một cách sinh động như thật:

[Bạch Thư Nam chính là tia sáng trong cuộc đời đen tối của Phó Khanh Thần! Là ánh mặt trời mà hắn hằng mơ ước! Hắn một mặt thì kháng cự những thay đổi của bản thân, nhưng lại không thể ngăn cản nội tâm mình hướng về Bạch Thư Nam.


Trong một đêm giông bão, Alpha bá đạo dồn Omega nhỏ yếu vào góc tường, đưa tay nâng chiếc cằm trắng nõn của cậu ta lên:

Giỏi cho một Omega lạt mềm buộc chặt, nếu cậu đã chủ động đưa tới cửa, vậy thì việc kết thúc trò chơi này cũng không phải là do cậu quyết định!]

An Hạ lại đổi tư thế đẩy mắt kiếng, tiếp tục theo dõi màn kịch trước mặt:

[Nhưng sếp Phó tội nghiệp vẫn không biết rằng cuộc gặp gỡ của anh với Bạch Thư Nam đều là một âm mưu đã được lên kế hoạch kỹ lưỡng.


Tuy rằng bề ngoài Bạch Thư Nam là một mặt trời nhỏ vui tươi, nhưng thực chất lại vô cùng ham mê hư vinh, thích tạo hình tượng ngọt ngào để thu hút sự chú ý của người khác, nhất là việc được con cái nhà giàu theo đuổi càng khiến cậu ta cảm thấy mình ưu việt hơn hẳn mọi người.


Nhưng mà dần dà, những người giàu có bình thường đã không thể thỏa mãn cậu ta được nữa, cậu ta bắt đầu nhắm tới những người giàu sang quyền thế thuộc tầng lớp cao hơn.


Ví dụ như mục tiêu của cậu ta lúc này chính là sếp Phó, một người vừa nhiều tiền lại còn ngu ngốc! Ngay cả chiếc bánh sandwich trong tay cũng là hàng giảm giá đã hết hạn của cửa hàng tráng miệng, chỉ có hai tệ rưỡi!]

Phó Khanh Thần không nhịn được cúi đầu nhìn chiếc bánh sandwich trong tay Bạch Thư Nam, với thị lực tinh tường của mình, anh thậm chí còn có thể nhìn thấy những đốm mốc xanh trên mép bánh mì.


Thấy ánh mắt của anh cuối cùng cũng tập trung trên người mình, Bạch Thư Nam ngượng ngùng cúi đầu:

“Bánh sandwich này là em tự tay làm, trông không đẹp mắt lắm, nếu anh Phó không thích thì để em vứt đi vậy.



Vừa nói, khóe mắt Bạch Thư Nam lại đột nhiên đỏ lên, giống như đã chịu ấm ức cực kỳ lớn:

“Nếu anh vẫn để ý thì cho em xin lỗi, là do em đường đột, không có cân nhắc đến tâm trạng của anh Phó.



Phó Khanh Thần im lặng, từ đầu đến cuối ngay cả một câu anh cũng chưa nói, Bạch Thư Nam lại có thể tự mình diễn ra một màn kịch lớn như vậy.


Có trời mới biết, hôm qua mới chỉ là ngày đầu tiên bọn họ gặp nhau mà thôi, là do Bạch Thư Nam không cẩn thận làm hỏng điện thoại của anh, anh mới chú ý đến sự tồn tại của Omega này.


[Kể ra thì lần đầu gặp mặt của sếp Phó và Bạch Thư Nam cũng là Bạch Thư Nam căn chuẩn thông tin thời gian Phó Khanh Thần quay về để cố ý đụng phải.

Vọt nhanh về phía trước, đụng vỡ nát điện thoại ngay tại chỗ.

Phím âm lượng văng ra cả bên ngoài.

]

Phó Khanh Thần nghiêng đầu, được nha, không nghĩ đến điện thoại của anh lại hỏng như vậy.


[Lấy lý do bồi thường, Bạch Thư Nam còn xin cách thức liên lạc của Phó Khanh Thần, nói với anh là sẽ trả tiền.


Đương nhiên là Bạch Thư Nam sẽ không trả tiền rồi, cậu ta dùng toàn bộ tiền để giả trang cho bản thân mình, sao có thể trả cho Phó Khanh Thần được nữa.


Chỉ cần cậu ta liên tục không trả tiền, là có lý do để thẳng thắn quấn lấy Phó Khanh Thần, thường xuyên qua lại, như vậy chuyện tình cảm này không phải là bồi dưỡng ra được rồi sao!]

“Ha…”

Phó Khanh Thần bị thủ đoạn nhỏ này của Bạch Thư Nam bức ép ra ý cười.


Rốt cuộc là kẻ nào bịa đặt rằng anh sẽ thích loại Omega không từ thủ đoạn vừa ngu vừa đần này vậy!





Nhấn để mở bình luận

Tổng Tài Phản Diện Cứ Dính Lấy Tôi Hóng Drama