Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL



Ngồi trong xe một lúc lâu, Hạ Tử Du vẫn bị những hình ảnh khi nãy khiến cho tim đập thình thịch, lòng bàn tay cũng đã đổ một lớp mồ hôi.

Tâm trí không tự chủ được mà suy nghĩ miên man về những chuyện đã xảy ra trước đây.

Sáu năm rồi, cô không nghĩ bọn họ sẽ gặp lại nhau trong hoàn cảnh này.

Đau lòng sao?
Nếu nói không thì chính cô đang tự dối lòng mình.

Hạ Tử Du biết mình rất ngốc nghếch, rõ ràng mấy năm qua cô đã cố gắng không quan tâm tới những thông tin có liên quan tới Hoắc Quân Nghị, cố gắng không nghĩ tới người đàn ông đó nữa, nhưng rốt cuộc thì sao chứ?
Khi nhìn thấy hắn, cô liền biết những cố gắng của mình đã tan thành mây khói.

Trong sâu thẳm trái tim với những vết thương chằng chịt bủa vây, Hạ Tử Du chỉ có thể yếu ớt thừa nhận rằng bản thân vẫn còn rất để tâm đến người đàn ông kia, chỉ là do cô luôn cố gắng kìm nén, đóng băng nó lại.

Tình yêu đó giống như độc dược, đã thấm sâu vào tận xương tuỷ.

"Tử Du, em không thoải mái ở đâu sao?"

Lâm Bách Phong thấy cô từ lúc lên xe cứ im lặng không nói, khuôn mặt lại trắng bệch thì lo lắng hỏi.

"Tử Du"

"A...anh gọi em!"

Phải gọi tới lần thứ hai Hạ Tử Du mới có phản ứng, cơ thể như bừng tỉnh khỏi giấc mơ, giật mình quay qua nhìn Lâm Bách Phong.

"Tối nay em rất lạ, hình như là đang có tâm sự?"

"Em...chỉ là vừa rồi nhìn thấy người quen cũ nên đột nhiên nhớ lại một số chuyện xảy ra lúc trước."

Hạ Tử Du gượng cười nói.

"Là bạn trai cũ sao?"

Thanh âm của Lâm Bách Phong có chút ghen tuông.

Tối nay anh vốn định sẽ đem tình cảm của mình bày tỏ cùng cô, nhưng với tình trạng như bây giờ thì khó mà mở lời.

"Không...không phải."

Đầu nhỏ liên tục lắc, dù ở trong mơ cô cũng chưa từng bao giờ nghĩ tới Hoắc Quân Nghị sẽ là bạn trai của mình, huống chi hiện tại hắn là người đàn ông đã có gia đình.

"Vậy có lẽ người này rất quan trọng? Anh thấy em cứ ngẩn người suy nghĩ."

Câu phủ nhận kia của Hạ Tử Du khiến tâm tình Lâm Bách Phong vui mừng trở lại.

"Cũng có thể nói là vậy, xin lỗi vì làm anh lo lắng, em thật sự không sao."

Nói với nhau thêm mấy câu, cuối cùng xe cũng dừng trước khu nhà mà Hạ Tử Du đang ở.

Lúc Hạ Tử Du vừa định mở cửa bước xuống, Lâm Bách Phong đã lấy hết can đảm mà nắm lấy bàn tay cô giữ lại.

"Đợi anh một chút."

Bất ngờ trước hành động của Lâm Bách Phong, tuy anh và cô quen biết nhau được sáu năm, nhưng cử chỉ thân mật như vậy là lần đầu tiên.

"Anh có gì muốn nói với em sao?"

Hạ Tử Du ngượng ngùng khẽ rụt tay lại, nhưng còn chưa kịp rời đi thì đã bị bàn tay thon dài của Lâm Bách Phong nắm chặt hơn, ánh mắt đầy chân thành, thanh âm trầm ấm xen lẫn hồi hộp:

"Tử Du, làm bạn gái của anh nhé?"

Lời đề nghị quá mức đột ngột khiến Hạ Tử Du sửng sốt, mắt trợn to, chỉ có thể gượng cười lắp bắp nói:

"Anh...đừng chọc em..."

"Tử Du, anh là thật lòng! Sáu năm qua, anh biết em có thể cảm nhận được tình cảm của anh, vì vậy, có thể cho anh một cơ hội làm bạn trai của em được không?"

Thân thể Hạ Tử Du khẽ run, cô không biết phải trả lời như thế nào trước cái nhìn nồng nàn tình cảm cùng chờ mong kia.

"Em..."

"Em không cần trả lời anh ngay bây giờ, anh đã đợi sáu năm rồi, đợi thêm chút nữa cũng không sao."

Thấy Hạ Tử Du ngập ngừng ấp úng, Lâm Bách Phong cũng không muốn khiến cô thêm khó xử, vì vậy chỉ có thể cười khổ tiếp tục mở lời.

"Thành thật xin lỗi, anh Bách Phong, em..."

Hai mắt vì xúc động mà đã mờ hơi nước, giọng nói nghẹn ngào run run.

Người đàn ông tốt Lâm Bách Phong, là cô không xứng với anh.

"Cũng muộn rồi, em mau lên nhà nghỉ ngơi đi, anh không làm phiền em nữa!"

Lâm Bách Phong sợ phải nghe câu từ chối từ cô, cho nên liền đổi qua chủ đề khác, anh không muốn sau này ngay cả cơ hội gặp nhau cũng sẽ không có.

————
Công ty Thái Thịnh,

Mấy ngày nay không khí ở trong công ty vô cùng nặng nề, mọi người ai ai cũng đều bàn tán về việc tổng giám đốc sẽ bán lại toàn bộ cổ phần công ty cho một tập đoàn lớn trong nước, như vậy có nghĩa là Thái Thịnh sẽ bị đổi chủ, vậy thì nhân viên bọn họ sẽ như thế nào?

Trong phòng kế toán - lưu trữ dữ liệu, trưởng phòng Lưu sau khi đi họp cùng các bộ phận khác từ phòng tổng giám đốc trở về liền tổ chức buổi họp nội bộ, vẻ mặt đầy nghiêm túc, từ tốn nói:

"Chắc hẳn ai ở đây cũng đã nghe được tin tức về việc công ty chúng ta sắp đổi chủ mà mọi người đã bàn tán mấy ngày qua rồi đúng không? Vì vậy, hôm nay tôi cũng chỉ nói ngắn gọn thôi, đây đúng là sự thật!"

"Vậy chúng ta có còn được tiếp tục làm việc ở đây không hay chủ mới sẽ thay đổi hết nhân viên?"

"Đúng vậy, chúng ta sẽ như thế nào?"

"Chị có biết ai sẽ là tổng giám đốc mới của chúng ta không?"

"Tại sao tổng giám đốc lại bán lại tâm huyết bao năm nay của mình cho người khác chứ? Thật là đáng tiếc!"

Cả gian phòng bỗng chốc vang lên hàng loạt các thắc mắc của mọi người.

Hạ Tử Du tư lự ngồi đó, tâm trạng cũng tràn đầy thấp thỏm, ở đây chế độ dành cho nhân viên tốt như vậy, nếu thay tổng giám đốc mới, có khi nào cô sẽ không được làm ở đây nữa?

"Tôi sẽ trả lời chi tiết các câu hỏi của mọi người.
Đầu tiên là tổng giám đốc của chúng ta tuổi tác cũng đã cao, không còn đủ sức lực để có thể quản lý tốt công ty, mà ngài lại chỉ có một người con gái, nhưng con gái của tổng giám đốc lại không có hứng thú với kinh doanh cho nên tổng giám đốc chỉ còn cách bán lại toàn bộ cổ phần công ty để không gây áp lực cho con gái.
Về việc nhân sự trong công ty, hiện tại thì sẽ vẫn giữ nguyên, đợi tới khi tổng giám đốc mới tới nhận chức, chúng ta mới biết được tình hình cụ thể.

Và thông tin cuối cùng tôi muốn thông báo đó là người thu mua lại công ty của chúng ta chính là tập đoàn Hoắc thị."

Trưởng phòng Lưu giải đáp rành mạch thắc mắc của mọi người.

Hoắc thị???

Mọi người há hốc miệng đồng thanh lên tiếng.

Tập đoàn Hoắc thị có ai ở thành phố Y này lại không biết chứ? Để có thể trở thành nhân viên ở đó là mơ ước của biết bao nhiêu người.

Chuyện thay đổi tổng giám đốc mới này có lẽ là chuyện tốt.

Khác với vẻ háo hức của mọi người, Hạ Tử Du lại cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Vậy chẳng phải tổng giám đốc mới của bọn họ chính là Hoắc Quân Nghị sao?


Nhấn để mở bình luận

Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL