Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL



Rốt cuộc, sau hơn một tiếng đồng hồ, khi các trưởng phòng báo cáo xong, Hoắc Quân Nghị mới bắt đầu đưa ra những câu hỏi, những vấn đề trọng điểm mà trong báo cao chưa thể hiện đầy đủ, chính xác.

Trái với những cuộc họp nhàm chán trước đây, tuy hội nghị hôm nay diễn ra khá căng thẳng, nặng nề nhưng các cán bộ cao cấp của Thái Thịnh sau khi nghe Hoắc Quân Nghị lên tiếng thì liền hiểu được tại sao tuy còn trẻ tuổi nhưng hắn đã có thể ngồi vững trên ghế tổng giám đốc của một tập đoàn lớn mạnh như Hoắc thị.

Trong lòng không ngừng thán phục, xem ra công ty bọn họ như cá gặp nước, sau này sẽ ngày càng phát triển hơn nữa.

Lúc kết thúc hội nghị thì cũng đã quá trưa, vì vậy Hoắc Quân Nghị liền mở lời mời mọi người cùng dùng bữa.

Khi trưởng phòng Lưu của bộ phận kế toán - lưu trữ chuẩn bị rời đi, bất ngờ nghe được giọng nam trầm ấm vang lên:

"Bộ phận kế toán ở lại một chút, tôi có mấy việc cần hỏi thêm."

Trưởng phòng Lưu nghe vậy trong lòng liền vang lên hồi chuông cảnh báo, tổng giám đốc mới có phải không hài lòng với bản báo cáo của phòng họ sao?

————

"Tử Du này, trong bản báo cáo thống kê số liệu sáu tháng gần nhất của bộ phận bán hàng mà em làm, Hoắc tổng có một vài điểm còn thắc mắc, ngài ấy nói cần gặp người trực tiếp làm để hỏi thêm một vài thông tin.

Em xem kỹ lại một lần nữa rồi chiều nay mang theo bản báo cáo này qua trụ sở chính của Hoắc thị nhé!"

Trưởng phòng Lưu mới đi ăn trưa về, khi nãy dùng bữa có uống ít rượu cùng mấy vị lãnh đạo cho nên bây giờ đầu óc có chút đau, tiến lại gần bàn làm việc của Hạ Tử Du mệt mỏi nói.

"Hoắc...Hoắc tổng muốn gặp em sao?"

Hạ Tử Du vốn đang tập trung làm việc, nhưng sau khi nghe câu nói kia của trưởng phòng Lưu thì lập tức sửng sốt, mấp máy môi run rẩy hỏi lại.

"Đúng vậy, bên dưới bản báo cáo có ghi tên của em, cho nên Hoắc tổng đã chỉ đích danh, muốn gặp người đã làm báo cáo đó.

Tử Du, chị đã xem thử qua, mọi số liệu em làm đều rõ ràng, chính xác, có thể là Hoắc tổng thấy em làm tốt cho nên muốn gặp mặt cũng nên.

Cố gắng biểu hiện cho tốt, về sau biết đâu sẽ có cơ hội thăng tiến."

Trưởng phòng Lưu vỗ nhẹ bả vai Hạ Tử Du như trấn an cổ vũ, sau đó quay trở lại chỗ ngồi của mình, nhắm mắt tĩnh dưỡng.

Tại sao hắn lại muốn gặp cô?

Từ sáu năm trước, sau khi hợp đồng làm tình nhân kia kết thúc, bọn họ vốn dĩ không còn lý do gì để gặp lại nhau, vả lại không phải hiện tại hắn đã có vợ con rồi sao? Hắn không sợ Đường San San phát hiện ra mối quan hệ mờ ám trước kia của bọn họ sao?

Hạ Tử Du càng suy nghĩ càng khiến cơ thể trở nên căng thẳng, hai tay vô thức nắm chặt lấy chân váy có chút run rẩy.

Trái ngược với tâm trạng lo lắng của Hạ Tử Du, trưởng phòng Lưu sau khi nghỉ ngơi được một lúc thì chậm rãi mở mắt ra, chuẩn bị làm tiếp công việc buổi chiều, nhưng khi nhìn qua tới bàn làm việc của Hạ Tử Du thấy cô vẫn còn ngẩn người ngồi đó lập tức hốt hoảng lên tiếng:

"Tử Du, sao em còn chưa đi? Mau mau mang tài liệu này đến Hoắc thị, nếu để Hoắc tổng đợi chờ lâu rồi tức giận, chị sợ toàn bộ nhân viên Thái Thịnh sẽ không còn được ở lại đây mà làm việc nữa đâu!"

"Em...em sẽ đi ngay."

Hạ Tử Du lắp bắp nói.

Hít sâu một hơi, có thể là cô suy nghĩ quá nhiều, người như Hoắc Quân Nghị sẽ không vì chuyện tình cảm cá nhân mà ảnh hưởng đến công việc, hắn muốn gặp cô đơn giản là vì công việc cũng nên.
Sau khi để mấy tập tài liệu vào trong giỏ xách, cô nhanh chóng rời khỏi công ty.

Nửa tiếng sau,

Hạ Tử Du đứng trước trụ sở chính của Hoắc thị, hai tay siết chặt lấy giỏ xách ngước mặt nhìn toà nhà cao lớn sừng sững đầy hiên ngang cực kì nổi bật ở ngay giữa trung tâm thành phố.
Toà nhà được thiết kế theo kiểu vòng cung, như bàn tay đang mở rộng ra muốn nắm trọn mọi thứ mà nó hướng tới.

Có thể thấy khi xây dựng toà nhà này, chủ nhân của nó đã thực sự có dụng ý kia.

Lấy hết can đảm tiến vào bên trong, sau khi báo cho lễ tân biết mình đã có hẹn trước, lễ tân liền liên lạc với bộ phận thư ký ở bên trên để xác nhận, chỉ cần mấy giây sau lập tức đã có người tới hướng dẫn cô vào tháng máy rồi bấm sẵn tầng lầu.

Chẳng mấy chốc thang máy đã dừng ở tầng cao nhất của toà nhà.

Tầng này chỉ có duy nhất phòng của tổng giám đốc, thiết kế ở đây độc đáo mới mẻ nhưng không kém phần xa hoa, bao quanh đều được làm bằng kính chống đạn màu bạc, nên khi kết hợp cùng ánh nắng mặt trời càng khiến nơi đây trở nên bừng sáng đến chói mắt.

Thấy có người đến, nữ thư ký lập tức nở nụ cười chuyên nghiệp đứng lên dẫn cô tới trước phòng của tổng giám đốc rồi mau chóng rời đi.

Đứng ở trước cửa phòng có bảng tên được khắc bằng vàng ghi rõ chức danh cao quý nhất ở đây, Hạ Tử Du chần chờ hồi lâu, sau đó hít một hơi thật sâu mới đưa tay lên gõ cửa.

"Mời vào!"

Một giọng nói trầm thấp xen lẫn uể oải vang lên từ phía trong phòng.
Vừa rồi khi đi dùng cơm cùng cấp dưới, Hoắc Quân Nghị không hiểu sao đã uống khá nhiều rượu cho nên bây giờ có chút mệt mỏi.

Đem mấy nút áo ở phía trên cổ cởi ra, nới lỏng cà vạt, cả người lười biếng ngồi dài ra ghế, đem hai chân gác lên mặt bàn.

Lúc Hạ Tử Du vừa đẩy cửa bước vào, đập vào mũi là mùi rượu thoang thoảng cùng dáng vẻ có phần nhếch nhác kia thì thập phần bất ngờ cùng hoảng sợ.

Trái với vẻ hoảng hốt của cô, Hoắc Quân Nghị thong thả lấy một điếu xì gà từ trong chiếc hộp gỗ tinh xảo ở trên bàn ra ngậm lên môi, ánh mắt híp lại, chiếu cái nhìn sắc bén về phía cô hờ hững nói:

"Đã lâu không gặp, Hạ Tử Du."


Nhấn để mở bình luận

Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL