Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL



Trong lúc Hoắc Quân Nghị còn đang bận tự hỏi bản thân thì Hạ Tử Du như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, hai cánh môi đã sưng đỏ hé mở khó khăn hít lấy không khí, sợ hãi đẩy hắn ra:

"Chúng ta không thể, xin anh đừng đùa giỡn tôi nữa!"

Chẳng phải hắn đã kết hôn, có con rồi hay sao? Người đàn ông đã có gia đình sao lại còn làm những chuyện mờ ám lén lút như vậy được chứ?
Cô không muốn trở thành kẻ thứ ba xen vào gia đình của người khác.


"Sao? Muốn giữ thân trong sạch cho kim chủ hiện tại của em?"

Không nghĩ tới sẽ bị cô đẩy ra, cơ thể Hoắc Quân Nghị không phản ứng kịp chập choạng lùi về sau mấy bước.

Gương mặt vốn mới ôn hoà được một chút lại lập tức trở về vẻ lạnh lẽo.


Hạ Tử Du không hiểu tại sao hắn lại hỏi như vậy, nhưng mấy giây sau trong đầu chợt nhớ lại buổi tối khi bọn họ vô tình nhìn thấy nhau là lúc cô đi dự sinh nhật bác sĩ Lâm.

Không lẽ hắn nghĩ cô cùng bác sĩ Lâm là mối quan hệ kia?

"Anh! anh đừng hiểu lầm, tôi và bác sĩ Lâm hoàn toàn không phải như anh nghĩ.

"

"Vậy phải để tôi tận mắt nhìn thấy em ở trên giường lấy lòng đàn ông như thế nào thì mới là đúng sao? Vậy nhỏ xảo trá?"

Hoắc Quân Nghị nhíu chặt chân mày, chỉ cần nghĩ cũng đã đủ khiến cho hắn cực kỳ tức giận, lồng ngực phập phùng lên xuống, từng bước từng bước như ác ma tiến lại gần chỗ Hạ Tử Du đang đứng.


Dáng vẻ này của hắn khiến cô đột nhiên nhớ lại cái đêm cuối cùng bọn họ xảy ra quan hệ.

Khi đó người hắn cũng toàn mùi rượu, hành động cùng lời nói lại vô cùng thô bạo, tàn nhẫn dày vò cô suốt một đêm dài.


Rùng mình sợ hãi, sắc mặt Hạ Tử Du thoáng chốc cũng trở nên trắng bệch, hai chân run run theo phản xạ mà lùi về sau, nhưng lúc chạm tới bàn làm việc thì cả người liền cứng đờ.

Mắt thấy Hoắc Quân Nghị càng ngày càng tiến lại gần, ngay lúc cô chuẩn bị xoay người đi về hướng cửa ra vào thì đã bị một cơ thể cao lớn chặn lại.


"Muốn đi đâu? Hửm"

Hoắc Quân Nghị nhếch cao khoé môi, trong giọng nói mang theo mập mờ.


"Hoắc! Hoắc tổng, anh muốn làm gì?"

Hạ Tử Du do không kịp tránh, đầu nhỏ liền va mạnh vào lồng ngực cứng rắn, có chút đau nhưng cô vẫn đủ tỉnh táo nhận ra tình hình nguy hiểm trước mắt, cơ thể lùi lại, né tránh đụng chạm cùng Hoắc Quân Nghị.


"Tránh gì chứ? Hạ tiểu thư quên mất việc đã từng ở dưới thân tôi cầu hoan, để tôi chơi đùa như thế nào rồi sao? Nếu vậy! chi bằng tôi nhắc lại cho em nhớ!"

Vừa dứt lời, cả người Hạ Tử Du liền bị hắn ép trở lại trước bàn làm việc, một tay gạt máy tính cùng tài liệu qua một bên, tay còn lại ôm chặt lấy eo nhỏ của cô, dùng ít sức lực nhấc lên, thuận lợi đem mông cô đặt ngồi trên mặt bàn.


"Đừng! đừng mà, cầu xin anh, dừng lại đi! đây là phòng làm việc! sẽ bị phát hiện! "

Lời nói nhục nhã kia của hắn khiến hai mắt Hạ Tử Du nóng lên, cô không ngốc đến mức mà không biết tiếp theo hắn muốn làm gì, hai tay đặt lên bả vai hắn cố gắng đẩy ra.


Cô gái nhỏ ở trong lòng giãy giụa đối với Hoắc Quân Nghị chỉ như gãi ngứa, không những không có tác dụng mà còn kích thích tính xâm chiếm của giống đực, khơi mào dục vọng của hắn.


Bàn tay to vốn đang ôm lấy eo nhỏ của cô, từ từ tiến lên trên, cách lớp áo ngực cùng áo sơmi ôm trọn lấy hai vú tròn đầy bắt đầu nhào nặn, tay còn lại cũng không rảnh rỗi, tìm đến chân váy rồi sờ vào bên trong.


"Xem ra chỗ này càng lúc càng lớn, có phải thường xuyên được đàn ông xoa nắn? Hửm"

Bóp mạnh một bên ngực của cô, Hoắc Quân Nghị xấu xa nói.


"A! không! không có!.

xin anh, dừng lại! "

Hạ Tự Du liên tục lắc đầu cự tuyệt, nước mắt bất lực chảy dài, tại sao hắn luôn đối xử như vậy với cô?

Bao nhiêu năm nay, cô đã cố gắng tránh xa cuộc sống của hắn, cố gắng khoá chặt tình yêu vô vọng này vào tận sâu thẳm trái tim.

Cô hiểu rõ bản thân mình không thể so sánh với những người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm, thông minh tài giỏi trong giới thượng lưu vẫn luôn bao quanh hắn ở ngoài kia.


"Vẫn mẫn cảm như vậy? Thật biết cách câu dẫn đàn ông!"

Cho đến tận hôm nay, Hoắc Quân Nghị mới hiểu ra rằng cảm giác kỳ quái của bản thân thời gian gần đây đều là do cô gái này gây ra.

Mà lúc này, đang được ôm mỹ nhân trong lòng, tâm tình hắn phút chốc không kiềm chế được, khuôn mặt anh tuấn bỗng cúi thấp xuống, vùi sâu vào hõm cổ Hạ Tử Du, hít lấy hương thơm thanh mát tự nhiên từ người cô.

Hai tay đem váy của Hạ Tử Du vén lên cao, cơ thể đang định len vào giữa hai chân cô thì bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa, âm thanh ngọt ngấy của nữ thư ký vang lên:

"Hoắc tổng, Chu tổng ở bên công ty Chu Long đã đến rồi ạ.

Ngài ấy đang đợi ở bên ngoài!"

Chết tiệt!

Hoắc Quân Nghị bị phá hỏng chuyện tốt, khuôn mặt ẩn nhẫn cực kỳ khó coi, chửi bậy thành tiếng.


Nhân cơ hội này, Hạ Tử Du nhanh chóng dùng sức đẩy hắn ra, cúi người nhặt lại giỏ xách rơi ở trên mặt sàn, hai chân vẫn còn run run chạy vội về phía cửa, không dám nhìn vào khuôn mặt vì tức giận mà tối đen của hắn, lắp bắp nói:

"Hoắc! Hoắc tổng, anh đang bận công việc, tôi xin phép về trước.

"

Nói rồi, không đợi đến sự đồng ý của Hoắc Quân Nghị, cô liền dứt khoát mở cửa rời đi.




Nhấn để mở bình luận

Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL