Tổng tài! xin tự trọng!



Anh ta vẫn tiếp tục luyên thuyên :



- Phải thừa nhận rằng, Quách Tổng không chỉ có mắt nhìn người, mà lại rất có mắt thẩm mĩ a!!....



- .....



Cô thật khâm phục anh ta! Chẳng lẽ nói từ nãy đến giờ mà không thấy đau họng, khát nước Sao???



Đúng lúc này, Quách Tử Hạo cũng đã vào, đôi mắt ưng sáng quắc nhìn chằm chằm cô từ đầu đến chân, cuối cùng lại không nói gì, gật nhẹ một cái rồi ngoắc tay cô đi ra.



....



Xe dừng trước một khách sạn lớn, Uyển Vi khoác tay Quách Tử Hạo, vai kề vai song song bước vào, nhìn hai người, xứng đôi chẳng khác nào tiên đồng ngọc nữ khiến cho bao con mắt dõi nhìn theo, nam thì dán mắt nóng bỏng vào thân thể cô, nữ thì nhìn cô với ánh mắt ghen tị, lại nhìn hắn một cách ngưỡng mộ, ao ước....



sự xuất hiện của hai người đem lại chấn động không nhỏ.hầu hết tất cả đều thắc mắc về thân phận của Cô- cô gái đầu tiên từ trước đến giờ đi cùng Quách thiếu .



Uyển Vi thực không thích những ánh mắt trần trụi, nghiên cứu của mọi người trên người cô. Sao vậy? Cô cũng đâu phải người hành tinh? Có cần phải nhìn cô bằng ánh mắt kì dị vậy không??



Quách Tử Hạo nhận thấy sự khác lạ của cô, quay sang, khẽ cúi đầu ghé tai cô nói?:



- Không quen?



- Ukm...



- Không sao, cứ đi theo tôi là được!



Không hiểu sao, những lời này lại khiến cô bình tĩnh lại không ít?



Mà hai người lại không biết rằng, hành động của mình vừa rồi trong mắt người khác lại thành vô cùng mờ ám,. Nhất thời, mọi người lại càng thêm khó hiểu, tò mò về cô. Vài người tinh ý đã đoán ngay, giữa hai người họ có gì đó! Thân phận của Cô gái kia cũng không phải tầm thường!



Tất cả mọi người đều nhận định, đó chính là người phụ nữ của Quách thiếu!



Nhưng mà, ai nấy đều thấy hắn rất có mắt nhìn, cô gái này, quả thực rất xinh đẹp a!



...



Tiệc rượu này thực chất là cơ hội để các thương nhân câu kéo hợp tác, quy mô khá lớn. Cả hội trường được trang trí vô cùng lộng lẫy, sa hoa, hàng nghìn chùm đèn pha lê chiếu sáng, ở mỗi khu nhỏ, đều có các loại món ăn khác nhau cho khách thoải mái lựa chọn. Những tháp rượu đỏ cao đến hai mét, dưới ánh đèn, thật vô cùng đẹp mắt!



Uyển Vi không khỏi thở dài trong lòng, hazzz.... Quả là cuộc sống của người có tiền , cũng quá sa hoa, lãng phí rồi! Có câu : người giàu vẫn giàu, người nghèo mãi nghèo quả không sai a?! Chí ít đặt trong tình cảnh cô lúc này, khoác trên người bộ trang phục đắt tiền, đi tới một bữa tiệc đắt tiền, bên cạnh lại là một người đàn ông cực phẩm.... Tất cả chỉ là giả tạo, đến cuối cùng, cô vẫn chỉ là một cô gái trong tay chẳng có gì, đến một căn nhà nhỏ cũng không có! Lại nhìn lại bộ váy mình đang mặc, có lẽ giá của nó cũng đủ để cô ăn no cả tháng a?!



Sự chênh lệch cũng quá lớn rồi a!!



...



Nãy giờ đi bên cạnh hắn, cô cũng uống khá nhiều, hậu quả là bây giờ đầu hơi đau, cả người mệt mỏi vô cùng. Tìm một chỗ góc khuất, không ai chú ý, Uyển Vi mệt mỏi lấy tay day day mi tâm đau nhức, mấy bữa tiệc kiểu này, thực muốn lấy mạng cô a?!



Đột nhiên, cô có cảm giác có ai đó đang nhìn mình, theo bản năng liền ngẩng đầu lên, nhìn rõ hai người trước mắt, cô lại thấy đau đầu rồi!



Trái đất cũng quá tròn Đi?



....


Nhấn để mở bình luận

Tổng tài! xin tự trọng!