Trở Về Trước Khi Phu Quân Chết Trận - Trở Về Trước Khi Phu Quân Chết Trận


Lần đầu tiên Ông Cảnh Vũ và Tạ Quyết gặp nhau là năm năm trước ở Man Châu Vân huyện.

Khi đó hắn bị mất trí nhớ, không gọi là Tạ Quyết, mà là A Diệp.

Năm mười sáu tuổi đó, nàng là một hoàng hoa khuê nữ, thời gian coi như trôi qua vô ưu vô lo.

Sinh nhật mới trôi qua không lâu, phụ thân ở trên sông cứu được một nam nhân đang nửa sống nửa ch/ê/t, sắp xếp  ở ngoại viện tĩnh dưỡng.

Ông Cảnh Vũ biết chuyện này, nhưng chưa từng gặp qua người đó.

Thời điểm lần đầu tiên nàng nhìn thấy người đó là hai tháng sau.

Nàng từ bên ngoài huyện nha trở về, lúc đi tìm phụ thân liền thấy a huynh đứng ở trong viện, đưa lưng về phía cửa sân.

Ông Cảnh Vũ vốn định gọi một tiếng a huynh, nhưng há miệng ra liền ngậm lại, trong mắt lộ ra một tia ý cười giảo hoạt.

Nàng thả nhẹ bước chân, chậm rãi đi về phía a huynh, muốn dọa a huynh một chút.

Nhưng đợi nàng đến gần, đang muốn vồ lên bả vai a huynh, chỉ một nháy mắt, nàng hoàn toàn không kịp phản ứng, người phía trước trong nháy mắt dịch chuyển, tiếp đó trong chớp mắt, nàng bị người này dùng lực nắm chặt cổ tay.

“ A huynh, đau, đau đau buông, buông tay. . . ”

Hai giây sau, tay được buông lỏng ra, Ông Cảnh Vũ vội vàng thu tay về, hai mắt đẫm lệ cầm tay mình, nhìn cổ tay bị bóp đến đỏ một mảng lớn.

Nàng tủi thân ngẩng đầu nhìn về phía a huynh, lúc thấy rõ người trước mặt, đột nhiên kinh ngạc.

Nàng đối mặt với một đôi mắt đen sắc bén lăng liệt.

Chẳng qua đôi mắt sắc bén lăng liệt kia nhanh chóng thu lại, chỉ còn lại sự bình tĩnh.

Trong mắt nàng còn ẩn ẩn nước mắt vì đau đớn, nhưng vẫn cảnh giác lui hai bước, hỏi: “ Ngươi là ai? ”

Lúc này, Ông Minh Tuyển từ thư phòng của dưỡng phụ đi ra, nhìn thấy hai người đứng cùng một chỗ, hoài nghi kêu: “ A Diệp, A Vũ? ”

...... còn tiếp


Nhấn để mở bình luận

Trở Về Trước Khi Phu Quân Chết Trận - Trở Về Trước Khi Phu Quân Chết Trận