Tuyệt Sắc Độc Phi Hàn Vương Mặt Lạnh Sủng Ngạo Kiều



Mặc Nguyên Chính đang duỗi ngón tay chỉ về phía Mặc Linh Tê, ông ta run rẩy không nói nên lời.

Vẫn là tên quan sai không kiên nhẫn chờ nữa, mới nói rõ ý đồ: “Mặc Đại tiểu thư, theo chúng ta đi một chuyến!”
Lúc này Mặc Linh Tê mới nhớ tới chuyện buổi sáng mình phế một cái đầu heo.

Không có biện pháp nào nữa, cũng vì người nọ tự làm tự chịu, nàng thật sự không phải cố ý.
Mặc Nguyên Chính đánh “ba” một cái, ông ta cho Mặc Linh Tê một cái tát, một cái tát này dùng mười phần lực đạo, trực tiếp đánh cho nửa mặt Mặc Linh Tê đều sưng lên, khóe miệng chảy ra máu tươi.
Vẻ mặt Mặc Linh Tê khó có thể tin được nhìn Mặc Nguyên Chính, ông ta lại không cho mình cơ hội biện giải mà đã trực tiếp đứng về phía người ngoài, đây là cha ruột của nàng sao?
Mặc Nguyên Chính mặc kệ ánh mắt phẫn hận của Mặc Linh Tê, ông ta giận dữ nói: “Nghiệt nữ, nghiệt nữ! Ngươi đắc tội Thái tử trước, lại chọc vào Sở vương, hiện tại còn đả thương em vợ Quách thái sư.

Ngươi muốn Mặc gia chúng ta chôn cùng ngươi hay sao!”
Mặc Linh Tê vốn muốn giải thoát vài câu, thế nhưng nhìn bộ dáng này của Mặc Nguyên Chính thì thấy ông ta hoàn toàn muốn ném mình ra ngoài, nàng dứt khoát cười lạnh vài cái: “Phụ thân đại nhân, vụ án còn chưa thẩm vấn vậy mà người liền định tội nữ nhi trước? Nếu như nữ nhi có tội danh như vậy, ngài cảm thấy chuyện này đối với Mặc phủ sẽ không bị ảnh hưởng sao?”
Mặc Nguyên Chính sửng sốt, tuy rằng rất tức giận khi thấy Mặc Linh Tê nói chuyện với thái độ khiêu khích, thế nhưng nàng nói cũng không sai.

Nếu là tội danh của nàng đã xác thực, một nữ tử ở trên đường phế một nam nhân, vậy về sau chỉ sợ hôn sự của Linh Vận cùng Linh Xảo đều khó gả vào cửa cao.

Hơn nữa thanh danh của mình cũng sẽ bị liên lụy.
Thấy Mặc Nguyên Chính đang tỉnh táo lại, Mặc Linh Tê lườm ông ta một cái, một cái tát này, nhất định có một ngày nàng sẽ phụng trả gấp bội.
“Vị quan gia này, mời đi trước!” Mặc Linh Tê nói xong liền đi thẳng lên trước khiến cho tên quan sai đến bắt nàng cũng sửng sốt, không nghĩ tới loại tình huống này.

Khí thế của Mặc Đại tiểu thư không giống như đang bị bắt, ngược lại giống như lãnh đội.
Quan sai đưa Mặc Linh Tê rời khỏi Mặc phủ, Mặc Nguyên Chính không yên lòng nên vẫn theo sau, Mặc phu nhân cùng quản gia cũng đi theo.

Ngoại trừ bọn họ, Bạch Cửu Dạ ẩn trên nóc nhà cũng rất tò mò Mặc Linh Tê này sẽ giải vây cho mình như thế nào.

Trước tiên cứ theo bọn họ đi về phía nha môn kinh thành.
Uy! Vũ!
“Quỳ xuống!” Tiếng gõ của gỗ mộc vang lên trong công đường, Tống đại nhân bắt đầu thăng đường thẩm án!
“Người đang quỳ dưới công đường là ai?” Tống đại nhân hỏi.
Mặc Linh Tê nhìn về phía nam tử bên cạnh một nam nhân trung niên đầu to tai lớn đang rơi lệ rơi xuống tự báo gia môn, cáo trạng nàng.
“Hồi đại nhân, thảo dân Chu Thắng Phát, hôm nay đến cáo trạng, con trai của thảo dân là Chu Đa Bảo ở cửa thành bị Đại tiểu thư Mặc gia Mặc Linh Tê đạp một cước làm đứt mệnh căn, cầu đại nhân làm chủ cho thảo dân!” Chu Thắng Phát khóc lóc, nước mắt tung hoành.

Nước mũi sắp chảy vào miệng.
Mặc Linh Tê nhìn ra, đây là phụ thân của tên đầu heo ban sáng.

Nàng rất xin lỗi, nàng cũng không muốn xuống tay nặng như vậy, ai bảo tên đầu heo kia ra tay tàn nhẫn chứ!
“Mặc Linh Tê, Mặc Linh Tê! Bản quan gọi Mặc Linh Tê ngươi!” Tống đại nhân tức giận, nha đầu xấu xí này lại có thể thất thần ở đại sảnh nha môn kinh thành!
Mặc Linh Tê chợt hoàn hồn: “A...! Ah, ta ở đây! Có chuyện gì vậy?”
Tống đại nhân hít sâu một hơi, thiếu chút nữa ném thẻ mộc công đường về phía Mặc Linh Tê: “Bản quan hỏi ngươi, ngươi là người nào, vì chuyện gì mà quỳ dưới công đường!”
Khoé miệng Mặc Linh Tê nhếch lên: “Hồi bẩm đại nhân, thần nữ là trưởng nữ của trưởng sự Thái y viện đương triều Mặc Nguyên Chính, tên là Mặc Linh Tê, về phần vì sao lại quỳ ở đây, vừa rồi không phải ông ta đã nói sao!” Mặc Linh Tê liếc mắt nhìn Chu Thắng Phát một cái, không chút sợ hãi.
Tống đại nhân nhíu mày: “Vậy theo lời ông ta nói, ngươi nhận tội sao?”


Nhấn để mở bình luận

Tuyệt Sắc Độc Phi Hàn Vương Mặt Lạnh Sủng Ngạo Kiều