Vô Tình Phát Hiện Cô Nằm Vùng



Chiếc quần lót tụt xuống mắt cá chân, cô đỡ mép bàn, nhấc hai chân lên, lắc chân để chiếc quần lót tuột xuống gót chân.

Ánh mắt trần trụi của người đàn ông theo kinh mạch dưới da xuyên thấu vào xương cốt cô.

Điền Yên không thể bình tĩnh nhìn anh, cô chỉ có thể cúi đầu, để mặc anh xâu xé cô như một con cừu

“Tiếp tục cởi ra.” Giọng nói từ tính không thể che giấu cảm giác sâu thẳm tɾong cổ họng anh.

Điền Yên cởi tay áo dài ra, bên tɾong vẫn còn một chiếc áo ba lỗ bó sát, màu xám thuần.

Bàng Kinh Phú bước đến trước mặt cô, chỉ cách cô vài centimet, anh có thể thấy rõ lồng ngực phập phồng của cô.

Người đàn ông đưa tay ra, cách chiếc áo chuẩn xác nhéo núm vú đang như ẩn như hiện của cô.

“A…”

Cơ thể Điền Yên càng cong xuống đến lợi hại, âm thanh lộ ra sự khiêm nhường xen lẫn nhẫn nhục.

Cô phát ra một tiếng kêu mềm mại ngọt ngào, bàn tay bắt đầu tăng thêm lực, trước tiên dụ dỗ cô mất khống chế.

“Không mặc nội y sao, thật gợi cảm.”

Hơi thở hỗn loạn của người đàn ông từ đỉnh đầu cô phun ra, thổi bay sợi tóc của cô, xâm nhập vào da đầu tê dại của cô, cô cảm thấy xấu hổ không còn chỗ nào để che giấu

“Tôi không thích mặc, ngực tôi nhỏ…”

Điền Yên không thích cảm giác bị nội y trói buộc.

Mỗi khi cởi nội y ra sẽ để lại vết hằn trên da, cô ghét cảm giác bị mắc kẹt tɾong gông xiềng.

Lòng bàn tay của người đàn ông h0àn toàn bao phủ ngực phải của cô, lòng bàn tay của anh áp sát vào núm vú của cô.

Cách chiếc áo, cảm giác ấm áp không những không giảm bớt mà còn trở nên nóng bỏng hơn.

Những ngón tay thon dài của anh cong lên, khát vọng bao bọc toàn bộ bộ ngực, kích thước h0àn hảo nằm gọn tɾong lòng bàn tay, như thể nó sinh ra là dành cho anh.

Bộ ngực bị lòng bàn tay cọ xát, đong đưa, bị nhào nặn không biết nặng̝ nhẹ, mang đến không ít đau nhức.

Núm vú bị ngón trỏ gãi nhẹ, trêu chọc.

Cô khép hai chân vào nhau rên ɾỉ, cơ chế sinh lý khiến cô không thể thoát khỏi cảm giác ngứa ngáy mẫn cảm.

Cô hèn mọn mà cầu xin người đàn ông nhẹ hơn một chút.

Nghe thấy anh phát ra một tiếng cười ngắn ngủi, ngữ khí lạnh lẽo mà lười biếng.

Điền Yên không biết người đàn ông phía trên đang nhìn cô bằng ánh mắt như thế nào.

Theo lý mà nói, sự quyến rũ của cô hẳn là đã có tác dụng͟͟.

Bàng Kinh Phú cúi xuống, tiếng quần áo sột soạt, kèm theo tiếng cười trầm thấp khiến tai và tóc cọ vào nhau

“Cô là người phụ nữ có bản lĩnh nhất mà tôi từng gặp, đáng tiếc bản lĩnh của cô đã dùng sai chỗ.”

Điền Yên chưa kịp hiểu ý anh thì anh đã nắm lấy bắp đùi cô, mở hai chân ra.

Anh khép hai ngón tay lại với nhau, đầu ngón tay được cắt tỉa cẩn thận ấn vào giữa lỗ của cô, bắt đầu chui vào.

“Ô a…….” Âm thanh Điền Yên run rẩy mấy lần, đầu tiên là cảm giác nhức nhối, sau đó bị tiếng nước đáng xấu hổ che đậy.

“Bị xoa bóp ngực đã chảy nước? Cô nhạy cảm hơn tôi nghĩ đó chứ.”

Anh thản nhiên ngước mắt lên liếc nhìn cô, tay phải ra vào giữa hai chân cô một cách điên cuồng.

Những vết chai mỏng trên đầu ngón tay, với khớp xương của các đốt ngón tay nhô lên, lấp đầy các huyệt đạo hẹp, đẩy vào tɾong từng tấc một.

Bên tɾong kín khí lấy ngón tay của anh, anh không ngừng xâm nhập và đè ép.

Sau khi rút ra thì nước tɾong suốt tràn ra.


Nhấn để mở bình luận

Vô Tình Phát Hiện Cô Nằm Vùng