Xuân Khuê Bí Lục: Xưởng Công Thái Liêu Nhân



CHƯƠNG 15: XƯỞNG CÔNG


Dịch giả: Luna Wong – Hôm nay tâm trạng cực kỳ nhẹ nhõm, nên mỗi bộ truyện đang up đều tặng thêm một chương.


Ánh mắt của Diệp Tuy vẫn đặt ở Diệp Tự trên người, nghĩ thầm: Xem ra, tỷ tỷ còn chưa nhận thấy được điểm này. Ngẫm lại cũng phải, còn có gần nửa tháng nữa, tỷ tỷ lại không thể biết trước, sao có thể biết mình có mang được chứ?


Chỉ là không biết thái y trong cung y thuật cao minh, có thể nhìn ra tỷ tỷ có thai không?


Ánh mắt của Diệp Tuy quá ý, người bình thường đều có thể phát hiện, huống chi là loại mi mục thông suốt như Diệp Tự? Vì vậy nàng cười hỏi: “A Ninh, ngươi luôn luôn nhìn bụng ta, đang suy nghĩ gì đấy?”


Diệp Tuy “Hì hì” trả lời: “Đang suy nghĩ lúc nào tỷ tỷ sinh cho ta một tiểu ngoại sinh a. Tỷ tỷ tiến cung bốn năm hơn rồi, lúc nào mới hoài thai a?”


Đời trước, tỷ tỷ ở trên trun thu yến trong cung ăn cua lại uống tựa, kết quả đêm đó cũng rất khó chịu, ngày thứ hai thái y đến chẩn bình an mạch, liền phát hiện tỷ tỷ có thai.


Tỷ tỷ vừa có thai liền được phát hiện, đây không phải là việc vui mà là tai nạn. Sau khi tỷ tỷ có thai bị ám hại, các loại thủ đoạn bẩn trong cung khó lòng phòng bị, tỷ tỷ phí hết tâm thần mới sống qua được. Tỷ tỷ hết lòng bảo vệ thai nhi, nhưng thân thể lại suy nhược bất kham, dẫn đến thai nhi vốn sinh ra đã kém cỏi, lúc sinh ra được thì ốm yếu hơn các anh nhi bình thường rất nhiều.


Đời này, nàng tuyệt sẽ không nhìn tỷ tỷ lại gặp những kiếp nạn này nữa!


Nghe xong lời của nàng, Diệp Tự nhịn không được khẽ vuốt ve bụng. Có thai… Nàng đột nhiên nhớ lại trước hoàng thượng từng ngủ ở Lâm Hoa điện, nói không chừng…


Lập tức nàng lắc đầu, bản thân cũng nở nụ cười. Kinh nguyệt của của nàng còn có gần nửa tháng nữa mới đến đó, cái gì có thai với không chứ, bây giờ nghĩ cũng quá sớm.


Không nghĩ, Diệp Tuy lại kiên trì nói: “Tỷ tỷ, ta luôn cảm thấy tiểu ngoại sinh đã ở bên trong đó. Tỷ tỷ phải đặc biệt chú ý chút mới phải. Ta từng nghe Huệ tỷ tỷ nói thái hậu nương nương thiện tâm, nếu tỷ tỷcó chuyện gì, có thể đi tìm kiếm nàng che chở.”


Lần này, Diệp Tự có chút kinh ngạc. Ở trong ấn tượng của nàng, a Ninh rất ít nghĩ đến xa như thế, hiện tại lại nói một phen như thế, xem ra hiểu chuyện hơn trước đây rất nhiều, thực sự trường tiến rất nhiều!


Đào thị cũng vui mừng gật đầu, nói rằng: “Sau khi A Ninh cập kê, ta dạy nàng không ít chuyện, hiện tại cũng nên hiểu chuyện. Tự nhi, bản thân ngươi biết thân thể của mình, a Ninh nói không sai, hết thảy đều phải cẩn thận một chút mới phải.”


Diệp Tự nghiêm túc đáp ứng, trong lòng không khỏi sinh ra vẻ mong đợi và cảnh giác. Đều nói tiểu hài tử sẽ có dự cảm, vạn nhất a Ninh nói thật thì sao?


“Tỷ tỷ, ta nghe nói người có thai không thể ăn cua, tỷ tỷ nhất định phải chú ý a!” Diệp Tuy tiếp tục nói.


Nhắc nhở đến bước này, như vậy đủ rồi. Nàng biết tỷ tỷ ổn trọng thông tuệ hơn nàng, một khi trong lòng tỷ tỷ có cảnh giác, nhất định sẽ có điều an bài.


Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt liền tới canh giờ đám người Đào thị phải xuất cung. Không muốn lưu luyến ở giữa tất nhiên không cần nói tỉ mỉ, lúc Diệp Tuy ly khai Lâm Hoa điện, tâm tình đều có chút trầm trọng.


Không nghĩ tới, ngay thời gian các nàng gần xuất cung môn, lại đụng phải một người.

Ngươi các nàng gặp phải, là Đề Sự xưởng đốc chủ Uông Ấn.


Bookwaves.com.vn

Uông đốc chủ mặc Minh Xà phục màu đỏ, trên lưng cũng không có đeo đao, dung mạo tuyệt mỹ phảng phất cô xạ thần nhân, thần sắc của hắn như trước rất nhạt, cái loại sát ý khiếp người này cũng thu liễm, phía sau theo vài tên Đề kỵ.


Đúng rồi, Uông đốc chủ không chỉ có chưởng quản Đề Sự xưởng, còn là đại hoạn quan quyền khuynh triêu dã, đương nhiên là có quyền lực ra vào cung cấm, hắn sẽ xuất hiện ở nơi này là bình thường.


Nhưng Diệp Tuy thật không ngờ, sẽ nhanh như vậy thấy nhìn thấy hắn lần nữa. Uông đốc chủ quyền cao chức trọng, người bình thường khó gặp, kiếp trước nàng cũng chỉ gặp qua hắn vài lần mà thôi, vẫn là cái loại không nói nên lời này.


Hiện tại sao trùng hợp như vậy? Bất quá, nói vậy Uông đốc chủ không có bất kỳ ấn tượng với nàng đi…


Lúc này, hai tiểu nội thị dẫn các nàng đã lui tị ở một bên. Thân thể của Đào thị cứng đờ, vẫn tiến lên xưng hô nói: “Gặp qua đốc chủ.”


Đào thị lúc này tâm tình hơi có chút thấp thỏm. Cứ nghe Uông đốc chủ tính tình hung ác nham hiểm, hỉ nộ vô thường, hết lần này tới lần khác nàng lại ngay mặt đụng phải Uông đốc chủ, xưng hô này cũng không biết đánh cho đúng hay không.


Uông Ấn dừng bước, chỉ là gật đầu một cái, nhàn nhạt nói rằng: “Diệp tam phu nhân không cần khách khí.”


Hắn chưởng quản Đề Sự xưởng, hiểu biết trải rộng Kinh Triệu, tình huống của nhà các quan viên tất nhiên là biết được thanh thanh sở sở. Diệp tam phu nhân này, là thê tử của Thiếu Phủ giám thừa Diệp An Thế, là mẫu thân của Thuần tần trong cung.


Thái độ làm người hành sự của Diệp An Thế cũng không tệ lắm, nghe nói nhi tử nàng còn vào Nghi Loan vệ, đến hoàng thượng đều gia dĩ tán thưởng, nói vậy Diệp tam phu nhân bởi vậy mới có thể tiến cung.


Ánh mắt của hắn, rơi vào trên người tiểu cô nương cạnh thân Đào thị bên. Hắn hầu như đã gặp qua là không quên được, thoáng cái nhớ lại đã gặp qua nàng ở nơi nào.


Tiểu cô nương dám nhìn bổn tọa ở Thiên Ân mã tràng kia, nguyên lai xuất từ Diệp gia. Có thể theo Diệp tam phu nhân tiến cung vấn an Thuần tần, tiểu cô nương này… Xác nhận thân muội muội của Thuần tần.


Uông Ấn thần sắc đạm mạc, lại nhìn nàng thêm một cái. Nghĩ thầm: Tiểu cô nương có can đảm như thế, bổn tọa thật lâu không có gặp được.


Bookwaves.com.vn

Diệp Tuy biết Uông đốc chủ đang quan sát bản thân, liền hơi cúi đầu. Cảm giác tồn tại của Uông đốc chủ cũng không cường liệt, thậm chí có thể nói là nhạt tới không thể tra, nhưng nàng lại cảm thấy có một loại sâu đậm nguy hiểm, phảng phất độc xà hoàn tý.


Nhưng mà trong lòng nàng không có chút sợ nào, dù sao nàng cũng đã sống lâu một đời, lại biết được một ít bí tân không muốn người biết, thái độ đối với Uông đốc chủ tự nhiên cũng không giống với với thường nhân. Lúc này thấy Uông đốc chủ uy nghiêm kinh sợ, nàng dĩ nhiên chỉ nghĩ tới kết cục sau cùng của hắn——


Uông đốc chủ… Nghe nói hắn bỏ mình là lúc vạn tiễn xuyên tâm, trên người đến khối da lành cũng không tìm được. Chỉ cần nghĩ tới cái đó, sợ của nàng liền thoáng chốc tiêu tán.


Nói cho cùng, đối với nàng mà nói, bất kể là Uông đốc chủ quyền thế ngập trời, hay là Đề Sự xưởng âm trầm đáng sợ, đều là người và chuyện đã qua hơn mười năm. Mọi người sẽ bởi vì không biết mà sợ hãi, cũng không bởi vì đã biết mà sợ, cho dù hiện tại người người nghe tới Đề Sự xưởng mà biến sắc, nhưng nàng vẫn có thể trấn định dị thường.


Dù cho biết kiếp trước và kiếp này sẽ không như nhau, nhưng loại nhận tri thâm căn cố đế này, rất khó cải biến.


Bất quá, Uông đốc chủ làm sao có quan hệ với nàng được chứ? Nàng vẫn là suy nghĩ nhiều đến Diệp gia đi. Nàng đột nhiên nghĩ đến một điểm: Bởi vì nàng trở về cải biến không ít chuyện, như vậy trong bụng tỷ tỷ còn có thể có tiểu ngoại sinh sao?


Nàng mất hồn như thế, hồn nhiên chưa phát giác ra trước mặt còn có một Uông đốc chủ quyền khuynh triêu dã. May mà Uông Ấn chỉ là nhìn nàng thêm một cái, lập tức liền dẫn mấy Đề kỵ tiếp tục đi vào trong cung.


Hắn vừa ly khai, cái loại uy áp buộc chặt này liền tùy theo tiêu thất, Diệp Tuy còn chưa cảm thấy làm sao, trong lòng Đào thị còn lại là buông lỏng. Nhưng nàng mím chặt môi, vẫn không nói gì, chỉ là bước chân xuất cung tăng nhanh rất nhiều.


Thẳng đến ngồi trên xe ngựa hồi phủ, Đào thị mới thở ra một hơi, nghiêm túc nhắc nhở: “A Ninh, vừa rồi là Đề Sự xưởng đốc chủ Uông đại nhân, đi theo phía sau hắn chính là Đề kỵ. Sau này nhìn thấy người của Đề Sự xưởng, phải tận khả năng rời xa, bọn họ là tuyệt đối không thể trêu…”


Trong đầu Diệp Tuy xuất hiện thân ảnh hỏa hồng sắc vừa rồi, sau đó gật đầu: “Mẫu thân, ta đã biết, người yên tâm.”


Cô nương khuê các như nàng vậy, có chỗ gì có thể chọc tới Đề Sự xưởng và Uông đốc chủ được chứ? Nhưng mẫu thân lo lắng căn dặn, nàng đáp ứng cũng được.


Xe ngựa thong thả chở các nàng chạy về Diệp phủ, hai mẫu nữ nói liên miên nói đến chuyện của Diệp Tự. Không lâu, Diệp Tuy liền tương quên thân ảnh hỏa hồng sắc kia ở phía sau…


##### mới có thể biểu hiện đáo thư kỳ ba? Chờ mong các vị tiểu tử bạn năng thấy…



Nhấn để mở bình luận

Xuân Khuê Bí Lục: Xưởng Công Thái Liêu Nhân