Xuân Khuê Bí Lục: Xưởng Công Thái Liêu Nhân



CHƯƠNG 4: LỰC TRANH


Dịch giả: Luna Wong – hôm nay là ngày đặc biệt nên tất cả truyện ta dịch đều thêm 1 chương hen


Nghĩ đến tổ phụ Diệp Cư Tiếu, lệ khí trong mắt Diệp Tuy vội hiện, lại rất nhanh thì ẩn xuống phía dưới.


Nàng sống bốn mươi năm, hạng người gì chưa từng thấy qua? Loại người duy lợi là đồ lại tính cách âm ngoan như Diệp Cư Tiếu này, trên đời thật không ít.


Chỉ bất quá. . . Người như vậy còn là tổ phụ của nàng nữa.


Nhắc tới, Diệp Cư Tiếu ở trong triều có danh rất thơm, ở chức quan lễ bộ thị lang cũng không có thiếu kiến thụ.


Nhắc tới hắn, người phương nào trong triều không tán thưởng một câu “Làm quan có câu, trị gia có cách” ?


Nhưng mà câu này, đối với Diệp Tuy mà nói, là cự thạch trọng trọng áp lên đỉnh đầu, hầu như để cho nàng không thở nổi.


Không, không chỉ là nàng, toàn bộ Diệp gia tam phòng đều cảm thấy như vậy.


Cái “Có cách” này, nhưng thật ra là gánh vác trầm trọng tam phòng vô pháp thoát khỏi.


Người người đều nói “Thiên gia trọng đại tử, bách tính thương ma nhi”, nhưng ở Diệp gia, hết lần này tới lần khác không phải như vậy. —— Diệp Cư Tiếu têu thương nhất, không phải Diệp An Thế nhỏ nhất, mà là đứng hàng thứ nhất, thứ hai Diệp An Thái và Diệp An Cố.


Hết rồi, vì Diệp An Thái và Diệp An Cố là nguyên phối của Diệp Cư Tiếu Sở thị sở sinh, mà Diệp An Thế còn lại là tục huyền của hắn Kế thị sở sinh.


Diệp Cư Tiếu cùng Sở thị là phu thê thiếu niên, đại khái là tình thâm ý trọng, sau khi Sở thị qua đời, tình yêu ngập tràn của hắn đối với Sở thị đều ký thác vào trên người trưởng tử, thứ tử.


Vì hộ hai nhi tử chu toàn, ngay cả nghênh thú tái giá, hắn cũng cố ý chọn Kế thị tính tình mềm yếu.


Nhân tâm có điều thiên là chuyện rất bình thường, Diệp Cư Tiếu yêu thương nguyên phối cũng là nên, nhưng Diệp An Thế đồng dạng là đích tử của hắn, đoạt được đãi ngộ còn kém hơn nhiều.


Qua nhiều năm như vậy, tam phòng hướng đại phòng, nhị phòng né tránh bao nhiêu lần? Đều sắp trở thành đạp cước thạch của đại phòng, nhị phòng rồi.


Thái độ làm người của Diệp An Thế hào hiệp, cũng không tính toán những thứ danh lợi ngoài thân này, căn cứ nguyên tắc hiếu kính, luôn luôn quen thoái nhượng.


Thế nhưng lúc này đây, chuyện liên quan đến tiền đồ tương lai của nhi tử, Diệp An Thế không chuẩn bị nhượng bộ.


Một đời chỉ có thể ra một Nghi Loan vệ, tam phòng đã có người thích hợp nhất, vì sao phải buông tha danh ngạch?


Diệp An Thế chỉ là hào hiệp mà thôi, cũng không phải sỏa!


Nên hắn mới có thể nói với Đào thị một phen như thế, mới có thể đi Duyên Quang viện.


Nhưng Diệp Tuy biết, chuyện buông tha danh ngạch, vốn chính là chủ ý tổ phụ nghĩ ra, dù là phụ thân đi Duyên Quang viện, thì có ích lợi gì?


“Mẫu thân, ta vừa rồi đều nghe được. Phụ thân đi tìm tổ phụ, nhưng tổ phụ thương lục đường huynh nhất, sẽ đáp ứng sao?” Nàng nói như vậy.


Câu này tuy là nghi vấn, nhưng ngữ khí rất chắc chắc.


Đào thị cũng biết kết quả, nàng nhìn non nớt trên gương mặt của nữ nhi, mở miệng nói: “Mặc kệ lão thái gia có đáp ứng hay không, nhưng nếu muốn tranh, thái độ phải như qua minh lộ, luôn phải nói với lão thái gia. . .”


Lời nói của Đào thị rất thẳng: Đi Duyên Quang viện chính là làm hình dạng mà thôi.


Tam phòng nhỏ, vốn là bị vây hoàn cảnh xấu, nét mặt càng không thể lưu lại chỗ có thể cung cấp chỉ trích.


“Đó là tổ phụ ngươi không đáp ứng, cũng không có cái gì. Nếu Ngu ca nhi có thể tiến Nghi Loan vệ, thụ chút khí lại coi là cái gì?” Đào thị tiếp tục nói.


Mặc dù tâm trung khí phẫn, Đào thị lại không lo lắng gì.


Tại bên trong Diệp phủ này, tài học võ công của Ngu ca nhi đều là điều kiện tốt nhất, tiến Nghi Loan vệ có khả năng to hơn những người khác.


Nghe xong lời Đào thị, nét mặt Diệp Tuy không hiện, nhưng trong lòng thở dài.


Bookwaves.com.vn

Thảo nào Diệp gia tam phòng sẽ có bực ruộng đồng này. . .


Phụ mẫu thân vẫn là quá lương thiện, vẫn là nghĩ nhân tâm quá hoàn hảo. Không biết nhân tâm hiểm ác đáng sợ, có vài người cơ hồ là không có điểm mấu chốt?


Kiếp trước đại phòng lấy bệnh tương trợ, ca ca chung thân tàn tật, còn có chuyện sau này Diệp Cư Tiếu làm. . . Mỗi một món đều đủ để để người tỉnh ngủ.


Vĩnh viễn cũng không muốn lấy ranh giới cuối cùng của mình để cân nhắc người khác, không thôi thâm thụ mưu hại của họ. Nhưng hiển nhiên, phụ mẫu thân còn chưa cảnh giác như vậy.


Trong đáy lòng của phụ mẫu thân thiện, để cho bọn họ sẽ không nghĩ người quá xấu, nhưng cũng vì vậy mà chết. . .


Nghĩ đến kiếp trước phụ mẫu ở trong hình bộ đại lao thê thảm chết đi, nàng đến vì bọn họ nhặt xác liễm cốt đều làm không được, lòng nàng như đao cắt.


Thiện giả mà không được chết già, thế gian sao có đạo lý như vậy?


Nếu nàng quay về nơi này, nhất định sẽ thủ hộ bọn họ thật tốt. Bất luận kẻ nào muốn gây bất lợi cho phụ mẫu, vậy. . . trước giết chết những người đó đã!


Đào thị không nhận thấy được sát ý chợt lóe lên của Diệp Tuy, trái lại mở miệng nói: “A Ninh, việc này ngươi đều nhìn kỹ, đều phải cẩn thận nhớ ở trong lòng. . .”


Nhà mẹ đẻ của Đào thị giản đơn, gia đình ít có tranh đấu, kết quả gả đến Diệp gia, nàng ăn hết vị đắng tranh đấu bất thiện.


Nàng không muốn nữ nhi cũng giống như nàng, từ năm trước bắt đầu, Đào thị liền giáo dục Diệp Tuy một ít đạo lý nội trạch, cũng dẫn Diệp Tuy nhìn rõ xem việc ngấm ngầm xấu xa nội trạch.


Chỉ là, rốt cuộc cố niên kỉ và tâm tính của Diệp Tuy, cũng không có nói quá tỉ mỉ.


Hôm nay chuyện Nghi Loan vệ, Đào thị dẫn đạo như vậy, chỉ hy vọng bản thân Diệp Tuy có thể có điều thể hội, chân chính có thứ có được.


Tâm ý của Đào thị, năm đó Diệp Tuy mười lăm tuổi không rõ, cũng lười suy nghĩ, hôm nay Diệp Tuy lại là rất rõ ràng.


Nàng nháy mắt mấy cái, trả lời: “Mẫu thân, nếu như tổ mẫu có thể ở trước mặt tổ phụ nói là được. . .”


Hai mắt của Đào thị nhất thời sáng ngời, biết tiểu nữ nhi rốt cục khai khiếu rồi, biết trọng điểm ở rồi.


A Ninh nói không sai, hôm nay nếu bà bà của nàng không phải yếu đuối, ít nhiều cũng có thể trở thành là trợ lực của tam phòng, tam phòng cũng không đến mức bước đi duy gian.


Đáng tiếc a!


Bà bà của nàng nguyên vốn cũng là nữ nhi quan gia, gia thế tuy rằng so ra kém Diệp gia, nhưng cũng không tính là quá kém cỏi. Sao tính cách lại mềm yếu thành như vậy chứ?


Kế thị làm lão phu nhân của Diệp gia, chẳng những không thể giữ gìn tam phòng, cũng bởi vì cố kỵ nàng, tam phòng ở rất nhiều chuyện để phải nhượng bộ.


Đối với bà bà như vậy, Đào thị thực sự không biết nên nói cái gì cho phải.


Bookwaves.com.vn

Diệp Tuy thấp cúi đầu, nói rằng: “Tổ mẫu quá quan tâm danh tiếng.”


Đào thị gật đầu, thập phần tán thành điểm này. Không phải như vậy sao? Bà bà của nàng cũng là bởi vì quá yêu tích danh tiếng, tính cách lại quá yếu, mới sống gian nan như thế.


Trước đây Kế thị gả đến Diệp gia, rất sợ người khác nói nàng là kế mẫu ác độc, làm người cẩn thận chặt chẽ, quan tâm Diệp An Thái, Diệp An Cố không phải bình thường, trình độ nào đó mà nói so với thân sinh nhi tử còn tốt hơn.


Thì thế nào?


Nhưng Kế thị gả đến Diệp gia, Diệp An Thái, Diệp An Cố cũng không nhỏ, lại có bụng dạ khó lường nãi nương quản sự ở bên cạnh khuyến khích, bọn họ căn bản không có bao nhiêu cảm kích Kế thị.


Kết quả là, chân chính suy nghĩ cho Kế thị cũng vì nàng nhường nhịn, vẫn là Diệp An Thế.


Kế thị cái dạng này cũng không phải chuyện một sớm một chiều, Đào thị đã không có gì để nói, lập tức cũng không muốn nhiều lời, trái lại hỏi tới Diệp Tuy tình huống Thiên Ân mã tràng.


Con ngươi của Diệp Tuy chuyển động, cười hì hì nói: “Thiên Ân mã tràng không hổ từng là chỗ hoàng gia luyện ngựa, lớn hơn những mã tràng khác nhiều lắm. Đúng rồi, mẫu thân, ta còn nghe Huệ tỷ tỷ nói một chuyện.”


Đào thị còn tưởng rằng đây là bí mật nhỏ của cô nương gia, liền hỏi: “Nga? Nói cái gì? Kinh Triệu có cửa tiệm cửa hàng nào có cao điểm ngon?”


“Không phải nha, Huệ tỷ tỷ nói đến chuyện Nghi Loan vệ kỳ này. Huệ tỷ tỷ nói, lần này chọn lựa Nghi Loan vệ thật không đơn giản, nghe nói Nghi Loan vệ sau này sẽ trở thành phụ trách đốc vệ sự vụ thân quân. . .” Diệp Tuy như vậy trả lời.


Mặt nàng không đổi sắc nói dối. Kỳ thực lời này cũng không giả, sau này Nghi Loan vệ chân chính trở thành thân quân của thiên tử, cuối cùng còn thay thế Đề Sự xưởng, uy danh truyền xa.


Chỉ là tin tức này cũng không phải nghe Huệ tỷ tỷ nói, mà là nàng thấy tận mắt.


Địa vị sau này của Nghi Loan vệ quá trọng yếu, nên ca ca nhất định phải vào!


Nàng từ sau này mà đến, đúng lúc biết. . . Lúc này đây khảo hạch Nghi Loan vệ, sẽ thi cái gì.


##### chúc mọi người cuối tuần vui sướng! (yên lặng tưởng, những lời này sau này độc giả đều sẽ thấy, ha ha ha ~)



Nhấn để mở bình luận

Xuân Khuê Bí Lục: Xưởng Công Thái Liêu Nhân