Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút



Ánh mắt bạn học vườn trường đại học nhìn Cố Thanh Thanh rất khác thường, cho dù là ánh mắt bạn cùng phòng cô ấy cũng rất kỳ lạ.

Cuối cùng Cố Thanh Thanh có chút không chịu nổi nữa, nhất là phát hiện Đường Quả và bạn học chung sống hữu nghị như thế.

Thậm chí cô ấy còn nghi ngờ, là Đường Quả và những người đó tuyên dương cái gì, mới khiến ánh mắt của họ kỳ lạ như vậy.

Cố Thanh Thanh nhìn thấy Đường Quả bước ra khỏi cổng trường, bước nhanh tới muốn nói gì đó.

Đường Quả lên xe trước một bước, hạ cửa kính xe xuống, “Bà chủ Lâm, tôi không muốn nghe những lời cô nói, cùng với, tôi không xa lánh cô, cũng chưa từng tuyên dương gì với người khác, các bạn học không tiếp xúc với cô, cô nên tìm nguyên nhân của bản thân cô, cuối cùng chúc cô hạnh phúc.


“Về nhà, anh nhất định đã làm món ăn ngon cho tôi rồi.


“Vâng, tiểu thư.


Cố Thanh Thanh cắn môi, bị khí thải của xe phun lên cả người.

“Cậu nói xem có phải cô ấy quá quá đáng rồi không.

” Cố Thanh Thanh không nhịn được nói với một người bạn thân nhất của mình, “Tớ và Dật Trì là thật lòng yêu nhau, cô ấy thích nên nói một vài lời ghen tị.


Bạn Cố Thanh Thanh: “! ! ”
“Thanh Thanh, tài xế nhà cậu tới rồi, tớ cũng về nhà đây.


Sắc mặt Cố Thanh Thanh u ám, không cam lòng, cuối cùng vẫn là lên xe.

Bạn Cố Thanh Thanh lắc đầu, có lẽ cô ấy nên bớt tiếp xúc với Cố Thanh Thanh.

Người kiêu ngạo như công chúa nhỏ nhà họ Đường như vậy, sao có thể sẽ so đo với Cố Thanh Thanh, đi cướp Lâm Dật Trì gì đó.

Nghĩ tới tình hình Lâm thị gần đây, cô ấy cạn lời, cũng chỉ có Cố Thanh Thanh bây giờ vẫn không nhìn rõ.

Đường Tranh đã làm xong một bàn bữa tối đầy món ngon, ra ngoài liền thấy Đường Quả trở về, quan sát biểu cảm cô một chút, anh mới hỏi, “Ai chọc Tiểu Quả tức giận rồi?”
“Còn không phải Cố Thanh Thanh kia, các bạn học không thích chơi với cô ấy, cô ấy phần lớn cho rằng là em làm gì đó.


“Ồ, ăn cơm thôi.


Đường Tranh không bày tỏ gì, chỉ là đôi mắt tối sầm lại.

Trong vòng vài ngày, cổ đông Lâm thị tổ chức cuộc họp, không hề dự đoán, Lâm Dật Trì bị sa thải.

Đường Tranh tình cờ hỏi một câu về suy nghĩ của Đường Quả, sau khi cô nghe thấy, cười híp mắt, “Vậy Cố Thanh Thanh toại nguyện rồi, cuối cùng cũng có thể trải qua cuộc sống bình thường với người cô ấy thích.


Đường Tranh vừa nghe, trong lòng có quyết định.

Cuộc sống người bình thường, nghe ra ngược lại không tệ, Tiểu Quả của anh, quả nhiên vô cùng có ý tưởng.

Không bao lâu, Lâm Dật Trì tự mình gây dựng sự nghiệp, thậm chí còn bán tháo cổ phần của anh ta ở Lâm thị.

Cũng chỉ trong vòng nửa tháng, gây dựng sự nghiệp thất bại, gần như không ai bằng lòng giúp đỡ anh ta một phen.

Không còn cách nào khác, anh ta bán tháo hai căn biệt thự thuộc về mình, gây dựng sự nghiệp lần nữa, kết quả vẫn là thất bại.

Lâm Dật Trì không cam lòng,  nghĩ đủ mọi cách để tiếp tục gây dựng sự nghiệp, mãi cho đến cuối cùng, anh ta chỉ còn lại căn nhà nhỏ lúc đầu mua cho Cố Thanh Thanh kia, mới giật mình nhận ra mình chỉ còn lại căn nhà nhỏ này.

Cố Thanh Thanh cũng phát hiện, rất lâu rồi Lâm Dật Trì không tặng trang sức và túi xách cho cô ấy, thậm chí tiền tiêu vặt cho cô ấy cũng càng ngày càng ít.

Sau đó lúc cô ấy mang thai được ba tháng, cộng thêm không chịu nổi ánh mắt của người khác, cô ấy tạm nghỉ học.

Chuyện Lâm Dật Trì gây dựng sự nghiệp thất bại, cô ấy căn bản không biết.

Chỉ biết Lâm Dật Trì thay đổi rồi, sở dĩ ở ngôi nhà nhỏ này, là vì cô ấy cảm thấy đây là hồi ức của họ.

Mãi cho đến khi Lâm Dật Trì cũng không tặng đồ cho cô ấy nữa, cũng không cho cô ấy tiền tiêu vặt, cùng với mỗi ngày Lâm Dật Trì đều là u ám ủ rũ, thậm chí bắt đầu nát rượt, cuối cùng cô ấy cũng cảm thấy có gì đó không đúng.

“Cái gì?”
Lúc nghe thấy Lâm Dật Trì nói mọi chuyện, Cố Thanh Thanh căn bản không dám tin, hai người họ chỉ còn lại ngôi nhà nhỏ này.

Cố Thanh Thanh đã từng quen với cuộc sống xa xỉ, lại bắt tay vào tiết kiệm lại là khó cỡ nào.

Nhất là khi Lâm Dật Trì trong lòng cô ấy, cho dù là ngoại hình, hay là nội hàm, đều không mê người như vậy.

 
 


Nhấn để mở bình luận

Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút