Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Đại Lão


Đinh Hạ Vân cùng đối tượng xem mắt ở chung cũng không tệ lắm, hai người tuổi tác không chênh lệch nhiều, có không ít đề tài nói chuyện, trò chuyện thỉnh thoảng còn có tiếng cười, không khí khá thoải mái.

Hai mắt Thẩm Niệm thoáng chú ý không hề xem nhiều, chính mình lo ăn cơm.

Cố Thừa Dịch càng là trong mắt chỉ có đồ ăn, không có biện pháp, ai bảo hắn náo loạn vẫn còn xấu hổ đâu.

Bàn Đinh Hạ Vân bên kia đồ ăn được bê lên trước, bởi vì vừa ăn vừa nói chuyện, vẫn là bên bàn Thẩm Niệm xong trước.

Hai người bọn họ ăn xong cũng không làm gì khác, không muốn chiếm cái bàn này mà không gọi thêm đồ, mà Thẩm Niệm cũng không dám đem thời gian của nam chủ lãng phí lên người không liên quan.

Nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định đi trước.

Trước khi đi, gửi cho Đinh Hạ Vân cái tin nhắn.

Thẩm Niệm: 【 Thấy hai người nói chuyện không tồi, chị liền đi về trước. 】

Đinh Hạ Vân: 【 Được, cảm ơn chị Niệm Niệm! / biểu tượng 】

Thẩm Niệm: 【 Không cần khách khí. 】

"Bữa cơm này tôi mời." Thẩm Niệm cầm lấy túi sách, không có bỏ di động vào, "Anh không được tranh tính tiền đâu."

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Cố Thừa Dịch không có ý kiến, bữa cơm này không tốn bao nhiêu tiền, hắn mua cho Thẩm Niệm hàng hiệu này đó cùng tiền phí trang hoàng đủ để cô mời hắn mấy trăm bữa.

Không ngờ kết quả chính là......

Thẩm Niệm đang ở phía trước quầy tính tiền, hắn đứng ở bên người chờ, người phục vụ hảo mang Cố Thừa Dịch vào lại nhìn với ánh mắt không tốt, thần sắc phức tạp.

Lớn lên đẹp thật sự có thể muốn làm gì thì làm a.

Ăn một bữa cơm còn có thể để tiểu tỷ tỷ xinh đẹp một thân hàng hiệu mời, một chút cũng không ngại ngùng, chậc.

Cố Thừa Dịch: "......" Có cảm giác hắn đã bị người phục vụ này ghét bỏ, nhưng là vì cái gì đây?

Hắn hoài nghi là thời điểm dùng cơm vừa rồi ăn tôm nước sốt dính bên miệng không có lau khô, bị như vậy, Thẩm Niệm còn cố ý không nhắc nhở hắn làm hắn ở bên ngoài mất mặt? Không đạo lý a.

Cố tổng tài không có thói quen mang gương bên mình, cũng may điện thoại hắn màn hình có thể soi được, lấy ra nhìn vào màn hình nhìn, tốt, sạch sẽ.

Kia, người phục vụ nam kia vì cái gì ghét bỏ hắn?

Thẳng đến khi cùng Thẩm Niệm ra khỏi nhà ăn, hắn vẫn là không có nghĩ ra.

Tính ra, đây là một việc tương đối hiếm lạ, trừ bỏ năm đó bị Thẩm Niệm ghét bỏ nghèo muốn chia tay ra, vẫn là lần đầu tiên trực tiếp bị người khác ghét bỏ như thế.

Nói đến cùng vẫn là ý nghĩ chủa một người xa lạ, Cố Thừa Dịch thực mau vứt ra sau đầu.

Hôm nay là cuối tuần, khó được hôm lái xe ra cửa, hắn không nghĩ nhanh như vậy đã trở về, "Cô buổi chiều có việc sao?"

Thẩm Niệm lắc đầu, "Anh muốn đi công tác sao? Có thể không cần đón tôi, tôi tự bắt xe về nhà."

Trực giác Cố Thừa Dịch cảm thấy "nhà" này không phải là biệt thự của hắn, chưa từ bỏ ý định hỏi: "Nhà nào?"

"Đương nhiên phòng ở tôi thuê a." Thẩm Niệm đương nhiên mà đáp.

Mặt Cố Thừa Dịch lập tức liền kéo xuống dưới.

Hai người cùng ăn cùng ở cùng ngủ hơn một tuần, biệt thự của hắn chiếm một diện tích lớn trên đỉnh núi, nơi ở lớn, không khí tốt, còn có người hầu hạ, không cần cô nấu cơm quét tước giặt quần áo, nơi nào không tốt? Cư nhiên còn so ra kém với cái phòng ngủ chưa lớn bằng phòng tắm nhà hắn của cô!

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Thẩm Niệm cũng thật sự cho rằng như vậy, tuy nói ở biệt thự nam chủ một tuần, còn bị chiếu cố đến tận tình, nhưng hai người không phải quan hệ tình nhân, ở lại đó ăn không uống không không tốt lắm. Đương nhiên, nếu là quan hệ tình nhân, chỉ cần ăn của nam chủ dung của nam chủ, cũng không tốt.

Quan trọng nhất chính là, cô không có tình cảm với nơi này.

Ở một nơi không có tình cảm, bất luận ăn ở tốt, vẫn là sẽ nhớ nơi ở của chính mình.

Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó nhà mình, chính là cái đạo lý như vậy.

"Thẩm Niệm." Cố Thừa Dịch ngừng lại, không đi nữa.

"Hử?" Thẩm Niệm đi ra ngoài một đoạn phát hiện không thấy thân ảnh hắn, quay đầu lại, ánh mắt nam chủ nặng nề mà nhìn cô, trong lòng không khỏi nhảy dựng.

Thấy thế nào, ánh mắt nam chủ đều là một bộ hận không thể đem cô ăn luôn, hơi sợ.

Cố Thừa Dịch phun ra ba chữ: "Phí trang hoàng."

Thẩm Niệm: "......" Điểm này bị tóm lấy uy hiếp chính là không tốt.

Từ khi nam chủ phát hiện cô thực để ý căn nhà kia, mỗi khi cô không muốn ở lại biệt thự, tiền trang hoàng liền sẽ bị đề cập.

Nói là uy hiếp? Ăn ngon uống tốt mà cung phụng, nam chủ thậm chí không yêu cầu cô làm cái gì.

Nói không phải uy hiếp? Rõ ràng chính là dung phí trang hoàng đem cô lưu bên người.

Thẩm Niệm không hiểu được Cố Thừa Dịch suy nghĩ cái gì, nhưng chuyện này không thể lại không để ý tới.

"Chúng ta tâm sự đi."

Lúc nói lời này, thần sắc Thẩm Niệm thực bình tĩnh, như là cân nhắc hồi lâu mới nói ra, đã sớm có chuẩn bị.

Tâm Cố Thừa Dịch trầm xuống, trước đó, tiền trang hoàng vẫn dùng uy hiếp được Thẩm Niệm, một lần liền được, vì cái gì hôm nay không dùng tốt?

Là có đồ vật Thẩm Niệm để ý hơn, uy hiếp không còn là uy hiếp, hay là nói cô chuẩn bị lấy đi thứ có thể uy hiếp trong tay hắn?

Hai người sóng vai mà đi, bước vào quán cà phê.

Ngồi xuống vị trí hẻo lánh, lại gọi hai ly cà phê, lúc này mới chuẩn bị bắt đầu nói chuyện.

Thẩm Niệm nói trước: "Tôi muốn trở lại phòng thuê."

Đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng ý tưởng cùng mục đích, đơn giản không thể không hiểu.

Cố Thừa Dịch nghe hiểu, chính là không rõ, "Vì cái gì?"

Là hắn mua hàng hiệu không đủ nhiều, hay là biệt thự không đủ lớn, làm cô cảm thấy ủy khuất?

Nam chủ suy nghĩ thực dễ hiểu, Thẩm Niệm liếc mắt một cái đã nhìn thấu, lắc đầu phủ nhận: "Anh đối với tôi rất tốt, chính là có điểm thật tốt quá."

Cố Thừa Dịch: "......??" Nghe nói qua không tốt mới phải đi, lần đầu nghe nói tốt quá phải đi.

"Vì cái gì?"

Lý do có điểm khó nói, nói ra, Thẩm Niệm sợ bị nam chủ cho rằng cô là yêu cầu danh phận.

Không nói cũng không được, không biết xấu hổ mà vẫn luôn ở trong nhà nam nhân ăn trực uống trực, không được a.

Nghĩ đến cô sau khi nói ra lý do, cảnh tượng bị nam chủ dùng ánh mắt khinh thường nhìn cô, giám đốc Thẩm uống một ngụm cà phê lớn để áp xuống xấu hổ.

Cố Thừa Dịch không thúc giục cô, chỉ là nhìn cô lẳng lặng chờ đợi cô nói ra lý do thuyết phục.

Nhưng mà......

Cà phê một ngụm hai ngụm ba ngum, hơn phân nửa ly uống xong rồi, Thẩm Niệm vẫn là không có dũng khí mở miệng.

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Cố Thừa Dịch lần thứ ba hỏi: "Vì cái gì?"

Nhìn nam chủ được trời ưu ái giá trị nhan sắc kia, Thẩm Niệm hung hăng mà nhắm mắt, đem băn khoăn vứt ở sau đầu.

"Bởi vì chúng ta không có quan hệ."

"...... A?" Ở thương trường rong ruổi nhiều năm Cố tổng tài ngốc, hai người bọn họ còn không có quan hệ, vậy ai cùng ai mới có quan hệ?

Câu đầu tiên lời nói khai đầu, còn thừa nói liền hảo thuyết không ít.

Câu đầu tiên vừa nói ra, những câu còn lại liền nói tốt không ít.

Thẩm Niệm mở mắt ra thật cẩn thận mà xem xét mắt nam chủ đối diện, hắn vẫn là có điểm ngốc ngốc, hiển nhiên là không có lý giải được ý tứ trong lời nói của cô.

Muốn giải thích đến rõ ràng minh bạch, Thẩm Niệm cũng không phải thực không biết xấu hổ, nghĩ chuyện này không thể vẫn luôn bỏ qua, vẫn là khẽ cắn môi nói.

"Quan hệ của hai chúng ta có chút xấu hổ, tôi ở lại chỗ anh, không tốt lắm."

Bạn gái cũ ở biệt thự của bạn trai cũ cọ ăn cọ uống miễn phí miễn phí, xem như sao lại thế này?

Lúc ban đầu Thẩm Niệm là lo lắng nam chủ đối phó cô, đem cô ném vào bệnh viện tâm thần đi, hiện giờ ở chung một đoạn thời gian, thăm dò rõ ràng tính tình nam chủ, mới dám nói ra.

Thẩm Niệm tự nhận nói được đã đủ rõ ràng, lại minh bạch biết mặt mũi của hai người lúc rất khó coi, cứ việc vứt bỏ nam chủ người là nguyên chủ, cô chính là cái đỉnh nồi. (Ý má này là má không làm mà cái nồi này bị chụp lên đầu á)

Môi Cố Thừa Dịch gắt gao mà nhấp, như nhau tâm tình của hắn, "Cô là đang hỏi tôi muốn có danh phận."

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Đáy lòng hắn rất rõ ràng, Thẩm Niệm muốn trở lại phòng thuê bé của cô bao nhiêu, gần một tuần cô không phải không nhắc tới muốn về nhà, mỗi một lần đều bị hắn dung phí trang hoàng giữ lại.

Sau nhiều lần thành công, uy hiếp chợt mất đi tác dụng, hắn có điểm hoảng.

Loại cảm giác này cùng bình thường áp chế người khác trên thương trường không giống nhau, những người đó uy hiếp rất đơn giản, đơn giản là người nhà cùng sự nghiệp.

Bọn họ muốn vinh hoa phú quý, muốn người nhà sống thật tốt, biết kết quả cùng mục đích, cho nên rất nhiều việc hắn đều có thể đoán trước.

Thẩm Niệm không giống nhau.

Cô không có người nhà, đang ở trong một cái công ty làm kế hoạch lương có mấy ngàn đồng tiền, đối với tiền tài nhu cầu không lớn, duy nhất có thể uy hiếp chính là nhà mới.

Đương nhiên bây giờ nhà mới đã không thể uy hiếp, Cố Thừa Dịch có cảm giác bắt không được cô, cảm giác khủng hoảng sắp mất đi cô.

Giấu hoảng loạn trong lòng, hắn ra vẻ lạnh nhạt, cố ý xuyên tạc.

Nghe thấy hắn nói, Thẩm Niệm thở dài, đầy mặt "Liền biết anh sẽ hiểu lầm".

"Tôi không có, chính là cảm thấy tôi là nữ nhân độc thân ở trong nhà một nam nhân độc thân là anh không tốt, hơn nữa nhàn vào địa vị hai chúng ta chênh lệch quá lớn, tôi thực dễ dàng biến thành nữ nhân bị kẻ có tiền bao dưỡng trong mắt người khác."

"Không tốt sao?" Cố Thừa Dịch nhìn cô, "Cô ở cùng tôi, muốn cái gì có cái đó."

"Nhu cầu bất đồng." Đây không phải lần đầu tiên Thẩm Niệm nhận thấy được hai người bọn họ giá trị quan, tam quan có khác biệt.

Sau khi Thẩm Niệm mua phòng, chi ra quá lớn, thu vào không cao, tương lai trong hai năm không có nhu cầu mua xe. Cho dù có tình huống đột phát thay đổi chủ ý, cũng chỉ sẽ mua xe bình thường thay đi bộ, thêm bảo hiểm nhiều nhất loại 13-14 vạn.

Cố Thừa Dịch có mười chiếc xe, mỗi một chiếc đều là siêu xe bản giới hạn, những cái đó không phải xuất phát từ nhu cầu đi lại cơ bản, mà là đại biểu cho tiền tài và địa vị của hắn.

Thẩm Niệm xuất phát từ tài chính bản thân hạn chế, cho rằng nhu cầu tắm rửa có thể bằng bồn tắm hay vòi sen đều được, khác biệt ảnh hưởng không phải rất lớn.

Cố Thừa Dịch cho rằng tắm bồn tắm là tắm bồn tắm, tắm vòi sen là tắm vòi sen, bồn tắm cùng vòi sen cần đặt cả trong phòng tắm.

...... Như là đủ loại.

Xét đến cùng, là thu nhập hai người bất đồng.

Thu vào bất đồng, dẫn tới chi tiêu cùng giá trị quan bất đồng, quan niệm sai biệt va chạm rất lợi hại.

Trước mắt là không có gì mâu thuẫn, nhưng đó là thành lập khi hai người không có quan hệ can thiệp sâu với nhau, ngày sau liền không nói trước được.

Để tránh ở lâu rồi sinh ra thói quen sinh hoạt như vậy, Thẩm Niệm cho rằng cần thiết trước thời gian lui khỏi thói quen sinh hoạt của thổ hào giả lui khỏi.

Nói năng hùng hồn đầy lý lẽ mà giải thích xong chên lệch giữa hai người, Thẩm Niệm tin tưởng mười phần mà cảm thấy nam chủ sẽ đồng ý.

Cố Thừa Dịch vẫn là nói chuyện khá tốt—— đây là kết luận của cô mấy ngày nay ở chung suy ra.

Nhưng, sự tình cùng trong tưởng tượng của cô có điểm bất đồng.

Nghe xong nguyên nhân của cô, Cố Thừa Dịch rút ra nội dung trọng tâm: Thu nhập của anh và tôi bất đồng, giá trị quan bất đồng, miễn cưỡng ở bên nhau là sẽ không hạnh phúc.

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Kia còn không đơn giản? "Cô làm trợ lý của tôi."

Thẩm Niệm: "............?"

Giám đốc Thẩm hoàn toàn choáng váng, đánh chết cô cũng không nghĩ ra mạch não của nam chủ là như thế nào.

Vừa mới không phải còn đang nói cô muốn dọn đi sao, như thế nào bỗng nhiên liền nhảy đến chức vụ công tác, cô khi nào đưa ra yêu cầu muốn làm ở Cố Thị?

Thẩm Niệm đầy mặt biểu tình mông bức hoài nghi nhân sinh, so với vừa nãy hạ quyết tâm phải rời khỏi hắn, đối với hắn đĩnh đạc mà nói khá hơn nhiều.

Cố Thừa Dịch vì chính mình cơ trí mà tán thưởng, "Đợi chút trở về viết đơn xin từ chức, ngày mai thứ hai đệ đơn đi làm lên, không quá hai ngày là có thể thông qua, rất mau là có thể đến chỗ tôi đi làm."

"Từ từ!" Thẩm Niệm vội vàng kêu ngưng, Cố Thừa Dịch nghe lời mà không nói chuyện nữa, cho cô thời gian tự hỏi.

Thẩm Niệm hồi tưởng một lần, xác định từ sau khi vào ngồi ở quán cà phê, cô từ đầu tới đuôi không nhắc tới quá nửa điểm về công tác sự, nâng mi hỏi: "Tôi nhớ rõ, tôi chưa nói qua muốn đổi công tác a."

Cố Thừa Dịch "Ân" một tiếng, theo lý thường hẳn là mà nói: "Cô nói chúng ta thu nhập bất đồng, tôi đổi cho cô công tác ở vị trí thu nhập cao." Làm trợ lý cho hắn, một tháng cấp bao nhiêu tiền còn không phải do hắn định đoạt sao? Muốn rất cao, liền rất cao.

Thẩm Niệm không nghe ra ý tứ che giấu của hắn trong lời nói, chần chờ gật gật đầu, giống như có điểm hợp lí?

"Cô nói chúng ta quan điểm bất đồng, đi theo bên người tôi nhiều, liền có thể sửa lại."

"......" Nghe có vẻ hợp lý.

"Không muốn bị người khác nghĩ cô dựa vào tôi để thăng chức, lấy thành tích ra làm người ta tin phục."

"......" Có đạo lý!

"Toàn thành phố Giang Đông thậm chí toàn bộ quốc nội, cô tìm không thấy so với ở bên tôi càng tốt hơn so với cơ hội của ngôi sao."

"......" Không sai.

Từ từ!

Thẩm Niệm chụp một cái tát ở trán, chụp đến làn da trắng nõn đỏ lên, cảm giác đau đớn ngăn cản chính mình bị đem đi bán.

"Tôi cảm thấy, đề tài của hai chúng ta lệch nhau."

"Nơi nào?" Cố Thừa Dịch vẻ mặt chính trực, "Cô nói ra những vấn đề đó với tôi không là vấn đề, cô có năng lực vì cái gì muốn ủy khuất ở trong công ty bé như vậy, tới bên người tôi thu nhập càng cao, hưởng thụ sinh hoạt không tốt sao?"

"Không phải không tốt, là......"

"Sao lại không được."

Thẩm Niệm á khẩu không trả lời được, u oán mà nhìn nam nhân đối diện dăm ba câu liền đem cô thuyết phục, "Anh trước kia ở trong đội biện luận?"

"Ừa."

"......" Tâm phục khẩu phục!

Lần đầu tiên nói ra ý đồ từ biệt thự dọn đi, tuyên cáo thất bại.

Sau khi nắm giữ thế chủ động, Cố Thừa Dịch lo lắng đêm dài lắm mộng, Thẩm Niệm lại tâm tâm niệm niệm mà trở về phòng thuê bé của cô, nhìn nhìn đồng hồ, "Còn nhiều thời gian, tôi đưa cô trở về, đem trả phòng thuê, dọn đồ dùng cá nhân đến chỗ tôi. Cái này là việc nhỏ, hai giờ hoàn thành đủ rồi, còn có thể trở về ăn cơm chiều."

Đem phòng thuê của cô trả lại, xem cô còn chỗ nào trở về!

Thẩm Niệm gian nan mà nuốt một ngụm nước miếng, nam chủ đây là không cho cô cơ hội đổi ý a.

"Khụ, cái gì, chủ nhà của tôi không phải ở bản địa."

"Không ảnh hưởng." Cố Thừa Dịch nói, "Em trước tiên dọn đồ, tiền thuê nhà tôi chi trả cho em." (Xin phép đổi xưng hô tại đây, chứ đi tán gái xưng tôi – cô kì quá)

Thẩm Niệm: "......" Làm sao bây giờ, nam chủ giống như thật sự quyết tâm muốn đem cô nắm trở về a.

Nỗ lực làm một đợt giãy giụa cuối cùng, "Tôi cảm thấy, phòng thuê khá tốt, công việc kia của tôi cũng rất nhẹ nhàng, khoản tiền vay mua nhà ba mươi năm cũng là có thể thanh toán tiền......"

Ý ngoài lời: Tôi chính là cá mặn không có chí hướng như vậy, cầu tổng tài đại nhân anh giơ cao đánh khẽ buông tha tôi đi!

Cố Thừa Dịch sao có thể không nghe ra ý tứ của cô, mắt lạnh nhìn qua, trên người Thẩm Niệm phát lạnh, thiếu chút nữa nhấc tay đầu hàng.

"Cô lại không có chí khí như vậy?"

"...... Ừ." Thanh âm thực nhẹ thực nhẹ.

"Không nghĩ tiến tới chút?"

"...... Ừ." Kỳ thật ngao ngao tư lịch thành thành thật thật mà làm giám đốc còn rất không tồi.

"Chỉ nghĩ ba mươi năm là trả hết khoản vay, không nghĩ đổi sang một biệt thự cao cấp càng thoải mái hơn nữa, tan tầm về nhà vuốt mèo vuốt chó, ngày nghỉ có rảnh lại đi nước ngoài du lịch, tắm nắng, ăn chút đồ ăn đặc sản địa phương?"

"Emmmm......" Một chiêu này thật biết cách đánh vào tâm lý.

Không nói cái khác, bé gái nào khi còn nhỏ không có ước mơ chính mình có thể sống trong một đống lâu đài xa hoa, làm một tiểu công trúa vô ưu vô tư?

Sau khi đi làm lại bị hiện thực tàn khốc đả kích, vẫn là sẽ tưởng niệm tan tầm xong có thể về nhà chơi với chó mèo, đến kỳ nghỉ muốn đến chỗ nào liền đến đó, du lịch mua sắm ngày lành.

Thẩm Niệm cũng không ngoại lệ, cắn môi, thần sắc có một chút dao động.

Biết cách không chế nhân tâm ở mức này, thật đúng là không ai so được với Cố Thừa Dịch.

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Hắn không tin Thẩm Niệm đem hắn cấp 300 vạn toàn bộ cầm đi mua phòng đặt ở sau, thật đúng là có thể dễ dàng vứt bỏ cái uy hiếp này, nếu phòng ở 120 mét vuông không được, vậy dùng biệt thự cao cấp tới câu dẫn!

Lo lắng biệt thự cao cấp phân lượng không đủ, hắn lại kéo ra mục tiêu thứ hai, ba, bốn của nhóm nữ nhân viên trong tập đoàn Cố Thị, quả nhiên hữu hiệu!

Như Cố Thừa Dịch định liệu trước, cá đã mắc câu.

Mục tiêu của nhóm nữ nhân viên tập đoàn Cố Thị đều như sau:

Một là tán tỉnh tổng tài ngủ tổng tài, làm phu nhân hào môn, hai là có được một biệt thự cao cấp của chính mình, ba là nuôi chó nuôi mèo đáng eo, bốn là nghỉ đông ra nước ngoài thả lỏng.

Hai ba bốn toàn bộ hữu hiệu, Cố tổng quyết định đem mục tiêu thứ nhất xuất kích, kia tuyệt đối là hữu hiệu nhất, có thể một kích liền thyết phục được!

Mắt thấy Thẩm Niệm còn đang cúi đầu suy nghĩ giữa "Thành thành thật thật làm người thường sống yên ổn hàng ngày làm cá mặn không tốt sao?" Cùng "Nỗ lực một phen có lẽ là có thể đạt thành mộng tưởng có mèo có tiền vui sướng nhân sinh" do dự bồi hồi, hắn đứng lên, mang theo một chút khí thế "Không thành công thì xả thân" bất cứ giá nào.

Hai bé chibi* trong đầu Thẩm Niệm giao chiến không ra kết quả, bỗng nhiên nghe được từ đỉnh đầu truyền đến một thanh âm dễ nghe: "Thẩm Niệm."

*Hai bé này[Hoàn] Xuyên thành bạn gái cũ của lão đại - Mang Quả Nhãn Kính Nương - Chương 29: Nghe tôi

"Hở?" Cô theo bản năng ngẩng đầu.

Liền thấy Cố Thừa Dịch ban đầu ngồi ở đối diện không biết khi nào đi tới bên người cô, cúi đầu hạ lưng, một tay giữ sau gáy cô, khuôn mặt cô thèm nhỏ dãi vô số lần kia cúi xuống.

Bên môi ấm ấm, mềm mại, còn có mùi cà phê.

Lông mi nam chủ thật dài a, đây là lông mi thật sao?

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Thẩm Niệm đơ người mà nghĩ.

"Nhắm mắt." Bên tai truyền đến tiếng thở dài như bất đắc dĩ.

Thẩm Niệm nghe lời mà nhắm mắt lại, sau khi mất đi thị giác, khứu giác, thính giác, xúc giác càng nhanh nhạy.

Cô có thể ngửi được mùi bạc hà nhàn nhạt trên người nam chủ, nghe được thanh âm hắn hôn môi nàng, cảm nhận được bàn tay to rộng của hắn đang dần dần đi lên.

Còn có, hương cà phê trong miệng hắn.

Qua một lúc lâu, hai người mới tách ra khỏi môi.

Mặt Thẩm Niệm đỏ bừng, không dám nhìn phản ứng của Cố Thừa Dịch.

Rõ ràng nam chủ nói chỉ mới yêu đương một lần kinh nghiệm còn ít, như thế nào kỹ thuật hôn liền...... Không thầy dạy cũng hiểu sao? Quá mức ha!

Cô xấu hổ đến không dám ngẩng đầu, tất nhiên là không thấy được phản ứng của Cố Thừa Dịch cũng không thể so với cô nơi nào tốt hơn.

Ánh mắt hơi lóe, vành tai đỏ bừng, khuôn mặt tuấn tú hiện lên ảo não không chu toàn, cũng có nét thỏa mãn được như ước nguyện.

Bất quá, còn phải dùng một kích nữa mới được.

Cố Thừa Dịch khom lưng, tiến đến bên tai Thẩm Niệm, cắn lỗ tai cô, nhẹ nhàng mà hỏi: "Nghe tôi, được không?" (Ngộ: Chỗ này còn đang nghĩ nên xưng anh – em hay tôi – em, mà thấy xưng tôi – em ngồu hơn á >.<)

Tiếng nói mang theo một chút hơi thở sau khi hôn còn chưa đi hết, cùng thời khắc đó hormone phái nam cố ý đè thấp bùng nổ, phảng phất như hải yêu dụ hoặc nói nhỏ.

Càng giống như tình nhân trên giường nỉ non.

Thẩm Niệm mặt đỏ bừng, hai tay che lấy mặt đang như nhỏ máu, liên tục gật đầu.

Mỹ nam kế đều dùng đến, nghe anh nghe anh!

Cố Thừa Dịch vừa lòng cười.

Mục đích đạt thành, thấy Thẩm Niệm còn đang đắm chìm trong dụ hoặc mỹ nam sắc, hắn cần phải rèn sắt ngay khi còn nóng.

Hắn dẫn Thẩm Niệm đi đến quầy tính tiền, trên đường Thẩm Niệm một tay che mặt dựa vào lưng hắn không dám gặp người, ước chừng là rốt cuộc ý thức được hai người bọn họ ở quán cà phê làm cái gì trước mặt công chúng, xấu hổ đến không chịu được.

Gặp phải nhân viên thu ngân trêu chọc tươi cười thiện ý, Cố Thừa Dịch chỉ là nhàn nhạt mà cười, tính tiền xong, đem người chạy nhanh ra ngoài.

Thôi Tân Đạt tính chuẩn thời gian, lái xe chạy đến cửa trung tâm thương mại.

Cố Thừa Dịch đỡ Thẩm Niệm lên xe, "Đi thoái tô, tìm công ty chuyển nhà."

Thôi trợ lý: "Vâng!"

Không cần giải thích nhiều, Thôi trợ lý biết nên làm như thế nào.

Không thấy Cố tổng nhà hắn nắm tay Thẩm Niệm, lên trên xe rồi còn không buông tay sao? Thẩm Niệm xấu hổ đến đầu cũng không dám ngẩng lên, khẳng định là trên mặt đã làm việc gì xấu hổ.

Thôi trợ lý lái xe, còn rảnh mà nghĩ: Nhà Cố tổng có rương hành lý sao? Nếu không đưa một rương qua đi?

"Dọn, không cần công ty chuyển nhà." Vào trong xe, rời xa nơi phát sinh việc vừa rồi, nhiệt độ trên mặt Thẩm Niệm cuối cùng cũng rút xuống.

"Tôi chỗ kia không có gì đồ vật, thu dọn chút đồ dùng cá nhân là được."

Thẩm Niệm không dám nhìn mặt Cố Thừa Dịch, còn nhớ lần duy nhất cô chủ động hôn, chính là hôn trên mặt, cảm giác không khác lắm với hôn má của trẻ con.

Lần nhiệt tình hôn này, nhớ lại cảm giác môi rang quấn quýt nhau này, khiến cô thiếu chút nữa đem tay Cố Thừa Dịch ném ra.

"Kỳ thật cũng không phải thực cần......" Ở quán cà phê là bị hôn cùng mỹ nam kế kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến đầu óc nóng lên, nhất thời xúc động đáp ứng, lúc sau bình tĩnh liền cảm giác không ổn.

Hai người bọn họ thanh thanh bạch bạch, không quan hệ gì, như thế nào có thể ở chung đâu?

Đúng vậy, sau khi cô đem trả phòng thuê, còn không phải là chính thức ở chung sao?

Cô muốn bình tĩnh, muốn đổi ý, cũng phải hỏi Cố Thừa Dịch có đồng ý hay không.

Hắn thấp giọng mà cười cười, khiến Thẩm Niệm nghe được thanh âm ngẩng đầu nhìn hắn, liền thấy đầu lưỡi người nào đó nhẹ nhàng mà liếm làn môi mỏng, ám chỉ ý vị dày đặc, nam nhân cấm dục nhiều năm cũng không phải đơn giản là một cái hôn có thể thỏa mãn.

Thẩm Niệm thiếu chút nữa nhảy dựng lên, cô chính là xem nhiều tiểu thuyết, lý luận kinh nghiệm phong phú một ít, thực tế chưa từng cùng người khác phái nào có tiếp xúc thân mật như vậy.

Kết quả, nam chủ sử dụng kĩ thuật hôn, hôn đến đầu óc cô choáng váng......

Tiếp theo, cô vô pháp tự hỏi càng nhiều.

Bởi vì Cố Thừa Dịch giữ chặt eo cô, ở cái ghế sau không người này, thoải mái hào phóng mà đem cô đè dưới thân.

Cái thời khắc đặc thù này, Thẩm Niệm trong lòng duy nhất ý niệm chính là: Nguyên lai những thứ viết trong văn án tiểu thuyết "Đè thân ở trên xe" là thật sự.

Thôi trợ lý lén lút điều chỉnh góc độ kính chiếu hậu bên trong xe, ân, hắn cái gì cũng chưa thấy.

Bao lì xì của Cố tổng cùng Thẩm tiểu thư vẫn là sớm một chút chuẩn bị đi.

Nửa giờ sau, xe tới dưới lầu tiểu khu.

Thẩm Niệm bị Cố Thừa Dịch gấp gáp nhìn chằm chằm môi hôn uy hiếp, không mang theo son môi sắc môi sau khi hôn vẫn rất diễm lệ, đem toàn bộ đồ vật thu thập tốt, để Thôi trợ lý đem xuống lầu.

Cô bi chứng cưỡng bách, sẽ không đem quần áo lung tung nhét vào rương hành lý.

Vấn đề là, mỗi khi động tác của cô chậm một chút, Cố Thừa Dịch liền sẽ thực "hảo tâm" mà gần sát sau lưng, lấy tư thế vờn quanh cô "hỗ trợ" sửa sang lại.

Quần áo còn chưa tính, đồ dùng tư nhân bao gồm nội y, qυầи ɭóŧ, băng vệ sinh này đó như thế nào không biết xấu hổ chạm vào?

Truyện chỉ đăng trên trang truyenwikiz.com: anhanhxinh123 và trang tulangkhuynh.wordpress.com. MỌI TRANG KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP.

Rơi vào đường cùng, đành nhét thẳng vào, tới biệt thự bên kia lại bớt chút thời giờ sửa sang lại vậy.

Việc liên hệ trả phòng với chủ nhà do Thôi trợ lý toàn quyền xử lý, chìa khóa cũng đưa hắn cầm.

Cố Thừa Dịch tiếp nhận chìa khóa xe, mang theo Thẩm Niệm cùng một xe đồ dùng trở về biệt thự.

Xe ngừng ở cửa, thím Trần nghe được tiếng động cơ đi ra, nhìn thấy Cố Thừa Dịch từ cốp xe lấy ra rương hành lý màu champagne*, hòa ái mà cười: "Thẩm tiểu thư dọn lại đây nha, thật tốt, buổi tối ăn cơm đậu đỏ đi."

*Rương hành lý màu champagne:[Hoàn] Xuyên thành bạn gái cũ của lão đại - Mang Quả Nhãn Kính Nương - Chương 29: Nghe tôi

Thẩm Niệm che lại mặt đỏ bừng.

Đây, chính là hôn một cái, không, vài lần, có cái gì tốt mà chúc mừng a.

_____________


Nhấn để mở bình luận

Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Đại Lão