Xuyên Thành Mẹ Kế Mang Theo Ba Oa Làm Người Giàu Nhất Thiên Hạ




Lục Kiều Kiều vốn không để ở trong lòng, lại nhặt một viên gạch lót dưới mặt đất lên: “Còn đứng đó mắng, có tin ta đập chết bà không”

“Ngươi ngươi….

.

” Lưu thị chỉ là đồ hèn nhát thích bắt nạt kẻ yếu, thấy Lục Kiều Kiều không nể tình cảm như thế làm bà ta nói lắp không thành lời.


Lục lão thái giờ phút này đang quỳ rạp trên mặt đất bỗng giật người, Lưu thị vội vàng chân chó đỡ người dậy khóc ròng:

“Nương, nương thế nào rồi? Tiện nhân Lục Kiều Kiều này bị điên rồi, ngay cả nương mà nàng ta cũng dám đánh”

“Câm miệng” Mặt già của Lục lão thái tối sầm, bà ta sống tới chừng tuổi này rồi, từ trước đến nay chưa bao giờ bị ai đánh, trong lòng vừa tức vừa tủi.


Nhưng bà cũng hiểu rõ bà ta và Lưu thị cũng không phải là đối thủ của Lục Kiều Kiều, cũng không biết nha đầu chết tiệt kia sao đột nhiên không chịu rời khỏi Thầm gia?

Mày Lục lão thái nhăn chặt lại, nghiễm nhiên giọng điệu lúc này đã đỡ hơn dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến trước kia.


Bà ta tiến lên một bước: “Béo Nha, sao ngươi lại đột nhiên thay đổi suy nghĩ? Nhưng mà không quan trọng, ta nói thật cho ngươi biết, nếu ngươi không gả cũng được, nhưng ta không thể vì thế mà tốn tiền được, hay là ngươi để ta bán hết mấy đứa nhỏ đi, tới lúc đó ngươi và Thẩm Diệu song túc song phi chẳng phải tốt hơn sao?”

Nói rồi, Lục lão thái thử tiến lên, đi tới gần mấy đứa nhỏ.


“A……”

Lục Kiều Kiều đúng là bị bà già này chọc tức cười, nàng lắc mình che chắn trước mặt mấy đứa nhỏ, lạnh lùng nói:

“Lục lão thái, đầu bà bị trát bùn trong đó hả? Bà nghe thử xem lời mình nói ra có phải là tiếng người không? Bán ta không thành lại đi bán con ta? Bàn tính của bà đánh lên leng keng, dù là cách hai dặm thì ta còn có thể nghe thấy.



“Béo Nha! Chẳng phải ngươi cũng không thích nam nhân Thẩm Diệu kia à? Ngươi khỏe mạnh, thích trẻ con thì sinh thêm với hắn, mấy đứa này cũng chẳng phải là con ruột của ngươi, để lại cũng vô dụng, ta chỉ muốn tốt cho ngươi”

Lục lão thái nghiêm túc, nghiêm trang nói hươu nói vượn.


Lục Kiều Kiều thật sự không thể nào nghe nổi nữa, nhưng cũng không vì thế mà bùng nổ, mà học theo dáng vẻ của bà già kia, cũng nghiêm trang nói: “Nếu như bà nội cũng không muốn tốn tiền, hay là ta nghĩ thay bà một cách khác hay hơn nhé?”

“Lục Kiều Kiều!”

Nghe thấy lời này, Thẩm Úc khẽ quát, đừng nói nữ nhân này cảm thấy bà già chết tiệt kia nói rất đúng đấy nhé?

Mắt cậu tràn ngập sự căm hận, cánh tay nhỏ bảo vệ Thẩm Mạt thật chặt chẽ, kéo Thẩm Lan từ từ lui về phía sau….



Lục Kiều Kiều không để ý tới cậu bé, nhìn về phía Lục lão thái đang dùng vẻ mặt mong đợi ngóng nhìn nàng mà nói ra “ý kiến hay”:

“Nếu bà muốn thì bà về nhà bán đứa con thứ hai của bà cho nhà nào có tiền làm nô tài, tự tìm cho Lưu thị một cái nhà thổ náo nhiệt nhất, còn cả Lục Tiên Tiên mà bà coi như bảo bối kia, bà bảo nàng gả cho một viên ngoại giàu có, lần này đảm bảo là bà có thể phát tài”

“Lục Kiều Kiều!”

“Ngươi thế mà lại xỉ nhục cả nhà chúng ta, lão nương liều mạng với ngươi!”

Chắc là Lục lão thái và Lưu thị có chết cũng không nghĩ tới ý kiến hay mà lòng mình mong chờ chính là mấy lời này, tức tới mức muốn nổ cả mắt, đánh về phía Lục Kiều Kiều giống như bọn điên….

.




Nhấn để mở bình luận

Xuyên Thành Mẹ Kế Mang Theo Ba Oa Làm Người Giàu Nhất Thiên Hạ