Yêu chiều cô vợ nhỏ quyến rũ của tổng tài bá đạo


Mục tiêu ban đầu đã xác định, hiện tại chỉ cần tìm cách thu thập là đủ rồi.

Đợi khi đám người của Tử Uyên lên đường rời khỏi, nhanh chóng thoát khỏi cái nơi âm u tịch mịch này thì ở đâu đó vang lên tiếng nói vô cũng ảo não.

Nếu Tử Uyên nghe được, chắc chắn sẽ biết, âm thanh đó phát ra từ nơi mà họ mới vừa dừng chân.

" Nhị tỷ, tỷ nhìn xem, nó phá lưới chạy mất rồi!"

" Đệ treo chuông ở đây làm gì, trên rừng nhiều thú hoang, tha hồ săn bẫy. Ai lại chạy tới cái nơi ma gào quỷ thét này để tìm thú vui."- Cô gái chống tay vào một cây đại thụ bên cạnh, chán nản nhìn chàng trai nọ. Vừa nhìn đã biết cô không hề kiên nhẫn.

" Không, chỗ này khác những nơi vô vị đó. Nhiều lần đệ lẻn ra ngoài chơi tình cờ gặp mấy con hươu con chạy lạc. Muốn treo chuông thử vận may, hôm nay là ngày đầu tiên nó kêu."- Lão tam đầy tự hào.

" Ngu ngốc, nó nhảy lên cắn chuông của đệ được sao?"- Lão nhị ôm trán, gõ đầu lão tam một cái.

" Nhưng không phải kêu rồi sao?"

" Tùy đệ."

"..."

" Nhưng lần này có thu hoạch, đệ lập công lớn, trở về sẽ trọng thưởng."- Cô gái cười ma mị

" Lập công lớn? Ở đâu ra? Có phải tỷ nhớ đại ca đến sảng rồi không?"

" Bớt lảm nhảm đi, quan sát kĩ một chút."- Cô lườm lão tam một cái rồi cẩn thận chỉ vào manh mối

" Đầu dây là do dao cắt, vết cắt rất ngọt. Trong không khí thoang thoảng mùi thuốc súng, chắc chắn có kẻ đã sử dụng súng ống ở đây."

" Không tệ. Sao nữa?"

" Kẻ đột nhập không phải người ở đây, là dân ngoại cư. Và hiện tại, hướng bọn họ đang hướng tới là trụ sở của Dead."

"Why?"

" Mùi thuốc súng rất nhạt nhưng không phải loại mà thợ săn thú và người của Dead hay dùng. Thứ hai, loại súng kẻ đó sử dụng là súng giảm thanh. Thời gian chúng ta đến rất nhanh, khi tới còn có mùi để lại chắc chắn không đi được bao lâu, nếu gây ra tiếng động lớn chúng ta phải là người nghe thấy đầu tiên."

" Bao nhiêu người?"

" Chắc chắn là năm. Nền đất ẩm ướt, giày thông dụng vẫn còn lưu lại dấu vết."

" Khá đấy. Khả năng quan sát không tồi, trở về sẽ lập công thưởng cho đệ. Cũng may có cái chuông này nếu không Dead sẽ phải gặp một phiền phức lớn."

" Bọn họ có chuẩn bị, nhị tỷ, chúng ta nhanh chóng trở về báo tin cho đại ca. Chuẩn bị ứng chiến."

" Được."

Hai người thảo luận bàn bạc kế sách xong cuối cùng liền nhanh chóng trở về. Chuyện trước mắt cần có một nước đi thật sáng suốt nếu không chắc chắn bọn họ sẽ phải hối hận.

____

" Lão đại, tiếp theo chúng ta nên đi đâu? Có cần chờ đám người của X tới tụ họp không?"- A rheo sát phía sau gặng hỏi.

" Không cần."- Tử Uyên trầm tư. Có lẽ lúc này Dead đã thấy dấu hiệu cảnh báo mà cô dụng tâm để lại. Trước khi rời đi còn cố tình bắn thêm vài phát đạn lưu lại mùi thuốc súng, dấu chân và vết cắt trên lưới cũng là cô cố tình để lại.

Thiệp khiêu chiến đã gửi tới nơi, tiếp theo chỉ cần chờ tam đại đương gia của Dead phát thiệp hồng môn yến.

Cô quả thật tò mò, Dead sẽ xử lý như thế nào đây?

" Bỏ hết súng ống lại."- Tử Uyên ném khẩu súng giảm thanh bên đường.

" Bỏ đi? Lão đại à, như vậy rất nguy hiểm."

" Đúng a, nếu vào thời khắc nguy hiểm, có súng phòng thân sẽ thêm một phần sống."

" Chúng ta tới Dead mà không mai theo súng khác nào dâng dê vào miệng cọp, tự chui đầu vào lưới."

Nghe đến cụm từ "tự chui đầu vào lưới", bốn người vô cùng chột dạ.

" Nói bỏ thì bỏ. Không nhiều lời."-Chuyên nghiệp một chút đi. Chỉ cần nghe theo lời cô là được, thắc mắc ít thôi.

" Vâng"

Bạch×4: bốn khẩu súng đã êm đẹp nằm trên mặt đất


Nhấn để mở bình luận

Yêu chiều cô vợ nhỏ quyến rũ của tổng tài bá đạo